“Ông nội…” Đường Bội cũng không kiềm được mà bật cười, bây giờ cô lại thấy tò mò, ông cụ Sở như vậy, sao lại nuôi ra được Sở Dực Thành và Sở Quân Việt như thế: “Nếu lần này con không để Quân Việt chủ động một lần, anh ấy sẽ uất ức tới mức khóc luôn, lúc ấy con biết làm sao đây?”
Nghe vậy, ông cụ Sở uy nghiêm nhìn Sở Quân Việt một cái, hỏi: “Vậy con nói thử xem, khi nào mới kết hôn?”
Sở Quân Việt vẫn chưa đáp lại, chỉ trầm tư giây lát, ông cụ Sở đã chuyển mắt sang Đường Bội, trong nháy mắt lại trở nên hiền hòa hơn rất nhiều, cười nói: “Nếu ông đã về, thì cứ để ông làm chủ vậy.”
Ông kéo Đường Bội từ tay Sở Quân Việt ra, vỗ vai cô, thuận thế khoác vai cô đi về hướng phòng ăn, vừa đi vừa nói: “Ông đã tính rồi, hôn lễ phải làm ở đây, nhưng trăng mật thì hai đứa phải sang Úc, ở đó ông có một nông trường, sau này có cháu cố rồi, chuyện ăn uống và cả sữa bò đều có thể dùng đồ tự nhiên.”
Ông nghĩ một chút rồi lại nói: “Trừ Tử Thái, con còn muốn mời ai không? Con hãy viết ra một danh sách đi, ông sẽ kêu người đi phát thiệp. A… Đúng rồi!”
Ông cụ Sở vỗ tay một cái, lại nói: “Còn có áo cưới nữa, Bội Bội con thích mặc áo cưới của nhà thiết kế nào, cái này không thể lơ là đâu nhé. Năm đó khi bà nội con gả cho ông, chỉ việc chọn áo cưới này thôi cũng đã mất hết một tháng trời mới chọn được cái ưng ý. Bây giờ hai đứa đã bắt đầu chuẩn bị chưa?”
“…Vẫn chưa ạ.” Đường Bội đã thấy mình là người có phản ứng khá nhanh rồi, nhưng cô vừa phát hiện, mình hoàn toàn không thể bắt kịp suy nghĩ của ông cụ Sở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play