Bởi vì một ngày trước đã xảy ra chuyện như vậy cho nên đến ngày thứ ba, khi bảy cô gái cùng nhau tập trung ở chỗ huấn luyện thì bầu không khí có chút nặng nề và áp lực.
Phong Triệt bị bỏ thuốc, được các bác sĩ thú y chăm sóc tận tình nên đã hồi phục không tệ lắm. Khi Đường Bội nhìn nó, thì nó đang cúi đầu chậm rãi ăn cỏ khô, nhìn nó nhanh nhẹn hơn nhiều.
“Cô Đường …” Hà An An nhìn thấy Đường Bội, hơi do dự tiến lại gần, thấp giọng nói: “Thật xin lỗi, bởi vì tôi không nhìn ra sự khác thường của Phong Triệt mới…”
“Cô thật sự phải nói xin lỗi.” Đường Bội cũng không nhìn Hà An An chỉ lạnh nhạt nói: “Nhưng không phải nói với tôi.”
“Cô Đường?” Hà An An có chút kinh ngạc, sắc mặt trắng không còn chút máu, không rõ chân tướng nhìn Đường Bội, hỏi: “Tôi không hiểu ý của cô.”
“Nếu trường đua Vân Tiêu là sản nghiệp của Sở gia, thì khâu quản lý có bao nhiêu nghiêm ngặt tôi nghĩ người làm việc ở đây nhiều năm như cô Hà rõ hơn tôi.” Đường Bội cười nhưng vẫn không nhìn Hà An An, nói tiếp:
“Đường Phỉ Phỉ mới đến một ngày, cho dù cô ta có ý làm vậy nhưng tôi nghĩ cô ta cũng không có biện pháp bỏ thuốc vào trong cỏ khô của Phong Triệt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT