[Zhihu] Cô Vợ Chạy Show

Phần 1


1 năm


1

Vừa tốt nghiệp đại học, tôi gửi hồ sơ tới từng công ty để tìm việc.

Thế mà không ngờ lại kiếm được hai chồng.

Đừng hiểu lầm tôi, tôi là một công dân tuân thủ pháp luật và không bao giờ làm bất cứ điều gì bất hợp pháp.

Cả tôi và 2 người chồng kia đều kết hôn giả tạo.

Người chồng lớn nhất, Tần Hạ Vân, là chủ tịch nổi tiếng của nhà Tần.

Ông nội anh bị bệnh nặng, để hoàn thành tâm nguyện của ông nội trước khi nhắm mắt xuôi tay, anh đã trả tiền cho tôi đóng một vở kịch, tiền hoa hồng tận một triệu một tháng.

Người chồng thứ hai, Cố Thần, là thiếu gia của nhà họ Cố giàu có.

Hai chân anh bị tật, mẹ kế điên cuồng nhồi nhét cho anh một người vợ nên anh đã tìm đến tôi để làm tấm bia đỡ đạn.

Tuy nhiên, yêu cầu của hai nhà đối với chức vụ “làm vợ” lại khác.

Một bên là phải biết quan tâm, một bên thì phải biết đối phó.

Sau đó…

Một, ba, năm, tôi là con dâu ngoan hiền, vợ đảm của nhà họ Tần, tôi thích mặc váy dài màu nhạt, trang điểm màu nude, dịu dàng đoan chính, tốt bụng và rộng lượng.

Trong ba ngày qua, Tần Hạ Vân vừa về đến nhà đã có thể nhìn thấy tôi đứng chờ sẵn ở cửa mỉm cười chào đón anh ấy.

"Chồng, anh về rồi à?"

Tôi lấy dép cho anh ấy.

"Ông xã, anh vất vả rồi."

Tôi cầm lấy túi cho anh ấy, sau đó thuần thục cởi cà vạt cho anh.

Tóm lại là để thể hiện tình cảm của mình với anh ấy nhiều nhất có thể.

Trong vòng chưa đầy hai tháng, Tần Hạ Vân đã không thể chịu đựng được nữa.

Tôi vừa vào đến phòng ngủ, anh đã nắm chặt lấy cổ tay tôi.

May mắn thay, tôi đã chuẩn bị sẵn cho loại truyện này.

Mặc dù tôi không đẹp đến nỗi khuynh quốc khuynh thành, nhưng tôi có thể được coi là một đóa hoa thẹn nơi trăng kín.

Giải pháp đối phó tốt nhất mà tôi có.

Tôi hít một hơi thật sâu và nói với Tần Hạ Vân: "Ông chủ Tần, đây là một mức giá khác."

Tần Hạ Vân khinh thường nhìn tôi, anh ta buông tay tôi ra, lạnh lùng cảnh cáo tôi.

"Lục Niệm Niên, đừng làm chuyện không cần thiết."

Một vị tổng tài độc đoán bẩm sinh đã tự tin cao ngạo.

"Dù em có cố gắng thế nào, tôi cũng sẽ không bao giờ yêu em."

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Bị chó cắn đương nhiên là chuyện tốt, kiếm được nhiều tiền hơn.

Nhưng nếu được chọn, tôi vẫn chọn không muốn bị chó cắn.

Với sự đảm bảo của anh ấy, cuối cùng tôi cũng có thể yên tâm.

Theo nguyên tắc nghề nghiệp, tôi cố nén nụ cười của mình.

Tôi cố rặn ra mấy giọt nước mắt để giữ vững phẩm cách.

"Tổng giám đốc Trần, tôi hiểu rồi, tôi không xứng với anh."

Tần Hạ Vân gật đầu vô cảm.

2

Hai Tư Sáu, tôi là Cố Thiếu phu nhân, mặc một bộ váy dài màu đỏ từ xưa đến nay chưa từng thay đổi, trang điểm đậm kiều diễm.

Nhà họ Cố không hòa thuận như nhà họ Tần.

Các thành viên hiện có của gia đình họ Cố là: Cố Thần (con trai cả), Cố Tuấn (cha anh), Lâm Phương (mẹ kế), Cố Chu (anh trai cùng cha khác mẹ), Cố Minh Châu (em gái cùng cha khác mẹ).

Cố Thần bị tàn tật trong một vụ tai nạn xe hơi với mẹ khi anh ấy mười ba tuổi, mẹ của anh ấy cũng bị thương nặng trong vụ tai nạn xe hơi và qua đời sau ba tháng điều trị trong ICU.

Sau khi mẹ anh qua đời, bà đã để lại cho anh một khoản thừa kế lớn.

Với tài sản thừa kế này, anh ấy có rất nhiều tiếng nói trong gia đình họ Cố.

Vì tiền, Lâm Phương điên cuồng nhồi nhét cho anh ta những người phụ nữ, tất nhiên là họ đều có liên quan đến bà ta.

Sau đó Cố Thần nhờ tôi giúp anh ấy chặn súng.

Lần đầu tiên đến nhà họ Cố, tôi đã thể hiện hiệu quả chiến đấu phi thường.

Bạn biết đấy, cái giá mà Cố Thần đưa ra gấp đôi Tần Hạ Vân.

Trên bàn ăn tối, Lâm Phương hỏi về gia cảnh của tôi.

"Ồ, thì ra cháu đến từ một thị trấn nhỏ, lại còn là một đứa trẻ mồ côi."

Tôi mỉm cười và cắt một miếng bít tết cho vào miệng.

"Dì đẹp thật đấy. Nhưng mà tôi đẹp hơn dì rất nhiều. Tôi cũng không thể tự trách mình được phải không?"

"Huống chi, tôi cũng là chính thê, không phải nhị phu nhân."

Cố Chu muốn giúp mẹ anh ta, anh ta cố ý nói tôi vô học và thô lỗ, chắc vì muốn Cố Thần ly hôn với tôi.

Tôi ngay lập tức lấy điện thoại ra và tìm kiếm những tin hot nhất của anh ta trong năm nay.

Thế nào là "đánh nhân viên sân bay", "ôm trái ôm phải", "chia tay"...

"Cố nhị thiếu gia quả nhiên có gia giáo lễ phép, đêm giao thừa còn bắt cha anh đi tìm anh. Đúng là một đứa con hiếu thảo."

Người cuối cùng là Cố Minh Châu.

Sau bữa ăn, cô ta cười dẫn tôi ra sân sau ngắm cảnh đêm,lộ diện nguyên hình không nói vài lời.

"Lục Niệm Niên, tôi không biết cô có năng lực gì mà khiến tên què đó cưới cô."

"Nhưng tôi cảnh cáo cô trước, toàn bộ Cố gia đều thuộc về tôi và anh trai tôi, không liên quan gì đến cô cùng cái tên phế vật nửa người."

Nói xong, cô ta đẩy tôi xuống hồ bơi.

Tôi rơi xuống với một tiếng "tùm", nhân tiện nắm lấy cổ tay cô ta kéo cùng rơi.

Cô ta không biết rằng tôi đang ở trong đội bơi của trường và đã đợi cô ta đẩy tôi ngay từ lúc tôi đứng bên bể bơi.

Sau khi xuống nước, tôi giả vờ vùng vẫy, nhưng thực chất là dìm đầu cô ta xuống, cho cô ta uống no nước.

Khi gia đình Cố cứu tôi và Cố Minh Châu lên, tôi lập tức khóc to và lao vào vòng tay của Cố Thần, trong khi Cố Minh Châu nằm trên mặt đất ho sặc sụa.

Mặc dù cuối cùng tôi đã được cứu, nhưng Cố Thần vẫn rất hài lòng với tôi.

Sau khi trở về phòng, anh ấy chốt hợp tác lâu dài với tôi và thưởng cho tôi 100.000 nhân dân tệ.

"Thật đáng tiếc Cố Minh Châu không có chết, nếu như cô ta chết, tôi cho em một trăm vạn tiền thưởng."

Tôi gật đầu tán thành, "Thật sự rất đáng tiếc."

Trong trái tim tôi đang không ngừng gào thét: Làm thế nào mà bạn có thể kiếm được nhiều tiền hơn nếu bạn trực tiếp giết ai đó? Nếu để Cố Minh Châu chết một trăm lần, đó chẳng phải là mười triệu sao?

Đối với người cha Nhân dân tệ, tôi đã đến nhà họ Cố và làm việc chăm chỉ hơn.

Tôi đã kiếm được một hai triệu từ Cố Minh Châu trong hai tháng. Bây giờ cô ta cứ hễ nhìn thấy tôi y như rằng gặp phải quỷ, nôn mửa liên tục. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play