Rất lâu sau đó tôi đã tỉnh dậy trên chiếc giường tre của đạo quán.
Ông nội và Tô Nhi vẫn luôn túc trực ở đây không rời nữa bước vừa thấy tôi mở mắt liền vội vàng tới đỡ.
Tô Nhi nắm lấy cánh tay của tôi dịu dàng hỏi:" Sở Lăng anh không sao chứ?"
Tôi vẫn còn mệt nên chỉ có thể dùng sức lắc đầu đáp trả.
Ông nội nghe xong cũng an ủi phần nào:" không sao là tốt"
Tô Nhi vẫn rất lo cho tôi mà không ngừng quan sát tỉ mỉ từ trên xuống dưới, bỗng nhiên ánh mắt cô ấy lại ngừng ngay dưới cánh tay tôi mà hốt hoảng nói:" Sở Lăng cánh tay của anh?"
Tôi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía cánh tay, không biết từ lúc nào cánh tay của tôi lại nổi gân đen, đúng chính xác là gân màu đen không thể lầm được hơn thế nữa nếu nhìn kỹ sẽ thấy mỗi đường gân đều hiện rất nhiều tơ máu trong vô cùng quỷ dị.
Tôi nắm lấy cánh tay nhưng tuyệt nhiên không hề có cảm giác, tôi bất giác run lẩy bẩy nói:" ông nội tay con...!không còn cảm giác nữa, chuyện gì vậy ông?"
Vừa nghe đến đây ông nội liền trực tiếp quan sát ấn đường vừa thấy mắt ông hằn lên tia máu:" Tà khí, tà khí đang len lỏi khắp ngỏ ngách trên cơ thể con"
Tôi nhìn ông với ánh mắt mờ mịt:" có phải liên quan đến việc giết Lệ Quỷ"
Ông nội thở dài chậm rãi nói:" ta cũng thắc mắc hôm nay khi Lệ Quỷ xuất hiện lại không hề tấn công con có thể liên quan đến tà khí này"
Lời ông nội nói rất đúng, hôm qua lúc giao tranh từ đầu đến cuối Lệ Quỷ chưa hề nhìn đến tôi, rất có thể ngay từ đầu tà khí này đã có sẳn trong cơ thể tôi nên Lệ Quỷ xem tôi là đồng loại mới không tấn công, như vậy lúc tôi giết Lệ Quỷ mới thuận lợi đến thế.
Nhưng tôi vẫn không thể hiểu tại sao lúc đó ôg nội lại dán Hàng Không Phù lên người tôi?
Nghĩ đến đây tôi liền đem thắc mắc hỏi nội:" tác dụng của Hàng Không Phù là gì vậy ông?"
Ông nội hạ thấp giọng giải thích" Hàng Không Phù không chỉ giúp người dùng nhẹ nhàng khi di chuyển, mà nó còn ngăn âm khí xâm nhập.
Khi đó ta sợ âm khí thừa cơ xâm nhập nên mới dùng nó không ngờ đến cuối cùng loại tà khí này cũng đã có trước trong cơ thể con rồi"
Đúng thật với câu đạo cao một thước ma cao một trượng dù có tính toán kĩ càng đến đâu cuối cùng vẫn bị bọn người đó hãm hại.
Thân thể tôi lúc này lại như thể bị mất sức rất nhiều cố thế nào cũng không thể ngồi dậy được.
Ông nội liếc thấy tôi có ý định sẽ ngồi dậy liền nhanh chóng nói:" con tạm thời cứ nghỉ ngơi trước đi, hôm nay là ngày 25 tháng 6 vài ngày nữa chúng ta có thể đến Quỷ Môn Quan giúp con chữa bệnh rồi"
Đưa ánh mắt nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của ông nội mà cũng nghe lời nằm xuống giường không ngừng đưa tay lên quan sát, rốt cuộc mọi chuyện đến bao giờ mới thật sự có thể kết thúc đây.
Lúc này, Tứ thúc từ ngoài bước vào chưa kịp ngồi nghỉ đã vội vội vàng vàng mắng mỏ:" tên đáng ghét đó vẫn còn ở trong thôn"
Tôi nghi ngờ đưa mắt nhìn tứ thúc, thúc ấy thấy vậy liền phất tay nói:" tiểu tử cứ nghỉ ngơi đi"
Ánh mắt ông nội mang theo nghi vấn nhìn về tứ thúc:" Sao con biết?"
Hiển nhiên có thể thấy tứ thúc lửa giận đùng đùng không hề ngừng tắt:" hôm qua khi Sở Lăng tiêu diệt Lệ Quỷ có một bóng đen vụt qua chỗ chúng ta, sau khi mọi người về đạo quán con đã đi theo mùi âm khí tìm đến được một chỗ nhưng tạm thời không thể vào"
Ông nội vẻ mặt có chút kích động nói:" là chỗ nào"
Tứ thúc ngưng lại một chút bình tĩnh nhớ lại:" hình như là miếu thời Trạch thần"
Ông nội ngẩn đầu trong ánh mắt lộ vài tia kinh ngạc:" Trạch thần? Nếu đã thời Trạch thần vậy sao tà ma quỷ quái còn vào đó được?"
Tứ thúc nghe đến đây liền không lấy gì ngạc nhiên bởi thúc ấy hiểu biết rất sâu rộng :" Nói là Trạch thần thật ra chỉ là thổ địa cai quản đất đai nhưng nếu yêu ma mạnh hơn Thổ địa dĩ nhiên sẽ bị đuổi khỏi mà bọn chúng sẽ lợi dụng hương khói người dân mà tu luyện "
Còn có lí lẽ như vậy nữa sao? Lúc nhỏ mẹ có nói nếu chúng ta lập miếu thời Thổ địa mà thổ địa cai quản năng lực không mạnh sẽ chẳng khác nào đang thờ quỷ cả.
Bởi bọn chúng sẽ chiếm lấy miếu mà tận hưởng nhan khói vốn thuộc về Trạch thần.
Ông nội nhíu mày giọng điệu cũng có phần lớn tiếng:" nguy rồi, nếu không nhanh chống xử lý việc này e là chúng sẽ càng lớn mạnh ảnh hưởng đến dân làng"
Tứ thúc nghe vậy ánh mắt cũng lộ ra vài phần áy náy:" có phải tại con không?"
Ông nội liếc mắt một cái rồi hạ giọng an ủi:" không, con có làm việc đó hay không thì bọn chúng cũng sẽ hoành hành như thường"
Tứ thúc nghe vậy cũng cảm thấy tâm tình tốt hơn một tí:" tuy con không trực tiếp hại họ nhưng trong chuyện này cũng coi như con đã có lỗi, con sẽ không để bọn chúng hại ai nữa"
Ông nội gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Tục ngữ có câu " đánh người chạy đi chứ ai đánh kẻ chạy lại" giờ tứ thúc xem như đã biết được lỗi lầm cũng không đáng trách nữa.
Thiết nghĩ không biết bọn người này cùng với nữ quỷ mà tôi gặp trước đó có quan hệ gì với nhau hay không? Nếu như bọn họ cùng một giuộc chỉ vì muốn giết tôi mà làm ra nhiều chuyện thương thiên hại lí như vậy có đáng không? Trực tiếp giết tôi có phải là nhẹ hơn à?
Tôi có gì mà khiến họ cất công như vậy? Chính khí? Đúng chính khí là loại vũ khí vô hình mạnh nhất của tôi, nhưng giờ bị trúng độc của Âm Dương Cương Thi chính khí cũng đã phần nào suy giảm như vậy mới khiến tôi bị tà khí xâm nhập.
Sau một hồi nói chuyện mũi tứ thúc liên tục động đậy sau đó trực tiếp tiến đến bên giường của tôi:" tà khí? Từ lúc vừa bước vào ta đã ngửi thấy mùi tà khí"
Ông nội nắm lấy cánh tay của tôi lên cho tứ thúc xem:" Sở Lăng nó bị dính tà khí"
Tứ thúc mắt vừa thấy liền có chút kinh ngạc:" tà khí này là do lệ quỷ hôm qua?"
Ông nội trầm tư lắc đầu sau đó nói:" có thể là do độc của Âm Dương Cương Thi tỏ ra tà khí"
Tứ thúc lại nói:" tà khí này phải ngăn chặn kịp thời nếu để tà khí công tâm chắc chắn Sở Lăng chỉ có con đường chết"
Tôi cả người run lên chỉ cảm thấy mình như kẻ xui xẻo hết bị độc thi lại dính tà khí.
Giết tôi thôi mà có cần phải tốn sức như vậy không?
Tô Nhi nghe được liền hốt hoảng nói:" có cách nào chữa trị không ạ?"
Tứ thúc nói:" có cách chữa trị nhưng phải đi tìm vật chí dương mới mong ngăn chặn tà khí"
Tô Nhi nghe vật liền suy nghĩ đến những vật chí dương:" Gương bát quái"
Tứ thúc trầm tư một hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu:" tuy gương bát quái có dương khí mạnh nhưng..."
Nói đến đây tứ thúc lại ngập ngừng khiến 3 người chúng tôi không khỏi sốt ruột mà hỏi:" nhưng sao?"
Tứ thúc như giác ngộ được điều gì đó mà lớn tiếng cười lớn:" haha, gương bát quái làm bằng trầm hương là vật chí dương chắc chắn sẽ chấn áp được còn giải trừ hết tà khí được hay không phải nhờ vào chính khí của tên tiểu tử này rồi"
Tô Nhi nghe được thì trong lòng như tháo được một nút thắt liền vui vẻ nói:" anh xem anh phước lớn mạng lớn mà, vậy thúc mau đem gương bát quái trầm hương ra đi"
Nhìn kỹ thì ngoài đạo quán này và y phục ra thì trên người thúc ấy chẳng có gì đáng giá cả, tứ thúc nghe Tô Nhi nói như thể bị đâm vào tim đen liền bối rối ngại ngùng gãi đầu:" Trầm hương là loại thượng hạng ta làm sao mà có được"
Tôi lúc này cơ thể cũng đã đở hơn một xíu liền trả lời:" trầm hương cũng không mắc hơn Thiết quan âm là bao đâu?"
Ông nội cũng nhìn tứ thúc với ánh mắt nghi ngờ, thúc ấy nhanh chống né tránh ánh mắt ngại ngùng mà nói:" Thiết quan âm là nhà ta trồng còn trầm hương này ta sao có thể trồng được chứ?"
Nói cũng đúng thúc ấy quanh năm ẩn tu còn không cho người dân dưới núi biết được đạo quán thì lấy đâu ra tiền hương quả mà làm một gương bát quái bằng trầm hương được.
Nhưng nào ngờ thúc ấy có chút hứng thú nói:" nhưng ta có một người bạn làm thợ mộc có thể giúp mọi người "
Tô Nhi nhất thời kích động vô cùng nói:" vậy thì tốt quá"