Chương 166: Game 2 - Omega Nóng Nảy Của Nguyên soái
____________
Sau khi Triệu Hiệp Thư đẩy hắn ra, y mới kiềm chế được bản thân, theo sát phía sau hoàng tử như thể thay thế cái bóng của Triệu Hiệp Thư bằng vẻ mặt đau khổ.
Chỉ đến khi Triệu Hiệp Thư ngồi xuống, hắn mới phát hiện ra một nhược điểm nhỏ là không có chiếc ghế nào gần hoàng tử để hắn có thể ngồi bằng chiếc ghế tiếp theo cách đó ba thước.
Không cần suy nghĩ kỹ, hắn ồn ào nắm lấy chiếc ghế còn lại và kéo nó qua, không có khoảng cách rõ ràng nào giữa họ thực tế đang dán mình vào Triệu Hiệp Thư chứ không phải loại keo dính mà là loại keo công nghiệp nặng.
Họ ngồi gần nhau đến mức bạn tưởng họ là cặp song sinh dính liền.
Ôn Tần Khê thực sự có thể cảm giác được gò má của mình nóng lên vì ôm ấp.
Y có thể cảm nhận được có điều gì đó không ổn với Khước Nhiên Triết, nhưng y không thể chỉ ra được nhưng y chỉ có thể nghĩ ra một từ duy nhất là 'đeo bám'.
Cuối cùng y cũng cứng rắn hơn, dũng cảm đối mặt với Khước Nhiên Triết trong khi kiểm tra xem hắn có bị thiếu bộ phận hay vết thương nào không và đúng như dự đoán, hắn đã làm được.
Vị Nguyên soái bị nứt môi, một vết cắt sâu trên lông mày trái, những vết bầm tím trên cánh tay mà người ta có thể cho là do hắn bị rơi từ trên trời xuống nhưng đó chưa phải là tất cả.
Khước Nhiên Triết thích thú nhìn omega mặt đỏ bừng kiểm tra toàn thân xem có vết thương nào không, khiến trái tim hắn tan thành một dòng suối ấm áp.
Triệu Hiệp Thư không hề giận hắn mà còn quan tâm đến anh một cách công khai và thể hiện tình cảm của mình.
Tất nhiên, Triệu Hiệp Thư sẽ không bao giờ kết hôn với con Trùng tộc đó vì hắn cảm thấy mình chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim omega của mình.
Nghĩ như vậy, sóng cuồng trong lòng hắn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười mê hoặc, mê hoặc Ôn Tần Khê.
"Em có nhớ anh không?" Hắn hỏi với giọng trầm quyến rũ khiến Ôn Tần Khê ngứa tai.
Ôn Tần Khê vô thức nín thở, tim đập nhanh, nhưng rất nhanh nhớ ra Nguyên soái đang trong thời gian quản chế nên hung hăng đâm một phát vào bụng người đàn ông, khiến Khước Nhiên Triết nhăn mặt đau đớn.
"Hng... dịu dàng với người đàn ông của em chút đi," Khước Nhiên Triết cố gắng làm ra vẻ dũng cảm nhưng Ôn Tần Khê lại không thấy thích thú khi quay sang đối mặt với Yagdra, người đang nhìn hai người yêu nhau với khuôn mặt xanh lét.
"Ai đã làm điều này?" y hỏi giọng điệu hống hách và đôi mắt quyến rũ nheo lại, lạnh lùng và cứng nhắc khiến Yagdra và Overmind hơi nao núng.
"Tôi xin lỗi, thưa hoàng tử. Ngài biết tôi không thể kiểm soát tất cả đồng đội của mình nhưng vì điều này xảy ra dưới sự giám sát của tôi nên tôi thành thật xin lỗi," Yagdra nói với vẻ mặt không chút hối hận. Có trời mới biết nếu không có hiệp ước này anh đã đối phó với Nguyên soái và buộc Triệu Hiệp Thư phải ở lại làm hoàng hậu cho anh.
"Bé cưng, anh không vui về điều này. Em phải đòi công lý cho anh nếu không anh sẽ không ký bất cứ thứ gì," Khước Nhiên Triết nói, ghé sát vào má Triệu Hiệp Thư, hơi thở ấm áp phả vào làn da vốn đã rực lửa của Ôn Tần Khê.
"Thật phiền phức." Ôn Tần Khê nói đưa cho Khước Nhiên Triết một chai nước để hắn câm miệng.
Nguyên soái ngoan ngoãn nhận lấy với nụ cười có thể rung trời.
Ôn Tần Khê phải quay mặt đi nếu không y có thể không kiềm chế được bản thân và nhảy vào Nguyên soái ngay trước mặt lũ Trùng tộc, phá vỡ lời hứa đưa Nguyên soái vào chuồng chó vì tội ác của mình.
“Đưa bọn họ ra ngoài,” Ôn Tần Khê ra lệnh, ý định của y là để cho Khước Nhiên Triết báo thù, dụ dỗ hắn ký hiệp ước đó.
Tên cặn bã này thực tế đã dám tấn công Nguyên soái trong lúc hắn đang dùng thuốc an thần nên đương nhiên phải trả tiền trước khi ký kết một hình thức thỏa thuận.
Yagdra cho Devourers của mình mang theo ba con Trùng tộc chịu trách nhiệm bảo vệ Nguyên soái trong ngục tối và ra hiệu cho Khước Nhiên Triết làm theo ý hắn nhưng Nguyên soái có ý tưởng riêng của mình.
Với đôi môi ẩm ướt và bóng loáng vì đã uống hết chai, hắn nói: "Anh bị thương quá không thể xử lý được chúng. Thư Thư, em có thể xử lý giúp anh được không," nhẹ nhàng xoa lưng Triệu Hiệp Thư trong khi thì thầm vào tai y một cách khiêu khích..
Ôn Tần Khê nhịn không được nữa, mặt đỏ như gấc, đi tới đánh ba con trùng trùng đang trút giận.
Chỉ sau khi bộc lộ hết sự bực tức của mình, y mới hoàn toàn dừng lại mà không biết rằng có người đã bị kích động đến mức mất hết lý trí.
Chứng kiến Triệu Hiệp Thư đánh đập ba sinh vật to gấp đôi mình,
Khước Nhiên Triết không thể nhịn được nữa, đôi mắt giống như kẻ săn mồi đang nhìn con mồi.
Khước Nhiên Triết ngay lập tức ký vào văn bản mà không thèm đọc.
Đầu óc y hỗn loạn đến mức y thậm chí không quan tâm đến việc mình có bán linh hồn hay không miễn là y có thể đè bẹp Triệu Hiệp Thư trong mười phút tới là điều đó xứng đáng.
Có vẻ như Nguyên soái đã có chút bệnh agonophilia (loạn dục) sau khi chứng kiến người yêu chiến đấu vì mình.
Cả Yagdra và Overmind đều choáng váng khi nhìn thấy Nguyên soái ra đi mà không hề đọc qua hiệp ước rằng họ đã không phản ứng đủ nhanh khi đến lượt mình ký.
"Tôi không có cả ngày đâu. Nhanh lên và ký đi," Khước Nhiên Triết nói, đứng dậy ôm lấy eo Triệu Hiệp Thư bằng một chân bước ra khỏi cửa.
Overmind cuối cùng cũng thoát ra khỏi nó và nhanh chóng ký trước khi Nguyên soái thay đổi ý định.
Khước Nhiên Triết không lãng phí thời gian nữa kéo Triệu Hiệp Thư đi ra khỏi đại sảnh như thể hắn đang bị thứ gì đó truy đuổi.
Ngay cả Ôn Tần Khê cũng bối rối, ngoan ngoãn làm theo.
Điều mà y không biết là Nguyên soái đang muốn đòi nợ quá hạn của mình.
Đã đến lúc hắn phải trả tiền cho người thổi sáo rồi.
***
Ngay bên ngoài không gian địa lý của hành tinh bị loài Trùng tộc chiếm giữ, White Baine trì trệ với ánh sáng rực rỡ chiếu sáng không gian im lặng tối tăm.
Tại sao con tàu chiến này vẫn bất động khiến lũ Trùng tộc bối rối tự hỏi chính xác chúng dự định lượn lờ trong không gian địa lý của mình bao lâu?
Nhưng hai người bên trong chiến hạm lại không thấy có gì sai trái khi đắm chìm trong một nụ hôn siêu việt đến mức có thể dễ dàng khơi dậy niềm đam mê sôi sục trong bất kỳ ai.
Nguyên soái không hề khách khí chút nào, không để ý đến vết thương của chính mình, hắn áp đôi môi khô khốc bầm tím lên đôi môi mềm mại của Triệu Hiệp Thụ, khiến toàn thân Ôn Tần Khê có tia lửa bay thẳng lên đầu hắn.
Nụ hôn vừa thô bạo vừa dịu dàng, vừa ngọt ngào lại vừa mạnh mẽ này khiến Ôn Tần Khê phát điên.
Mặc dù môi của Khước Nhiên Triết thô ráp, để lại trong miệng vị kim loại từ máu trên vết thương của Nguyên soái, nhưng y không ghét điều đó hoặc có lẽ y không quan tâm vì cảm giác hưng phấn tràn ngập khiến y vô tư tận hưởng cảm giác khoái cảm mãnh liệt điều đó chỉ có thể đến từ việc hôn người đàn ông này.
Cảm nhận được phản ứng mãnh liệt của Triệu Hiệp Thư trước hành động của mình, Khước Nhiên Triết nắm lấy hai bên eo của người yêu và ấn y vào tường mà không kiềm chế mà hôn sâu hơn.
Chiếc lưỡi ẩm ướt của hắn khám phá tận đáy lòng, nhẹ nhàng trêu chọc chiếc lưỡi mềm mại của hoàng tử trong khi vuốt ve phần còn lại của miệng y, nếm trải vị ngọt ngào hòa quyện với một chút pheromone omega của y.
Không thể phủ nhận được, cảm giác khoái cảm và hưng phấn dâng cao đến mức gây nghiện khi hôn Triệu Hiệp Thư luôn khiến hắn khao khát nhiều hơn nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT