Lục Vô Nghiên vuốt ve mái đầu nhỏ đang chôn trong ngực mình, rồi kéo Phương Cẩn Chi ra một chút, sau đó đứng dậy bước xuống giường, đi đến cái bàn vuông nhỏ tự rót cho mình một chén nước.
"Tam ca ca, nước nguội rồi, để muội sai nha hoàn nấu một bình khác cho huynh." Phương Cẩn Chi cũng từ trên giường bước xuống, lần này không đi chân trần nữa, mà giẫm lên đôi giầy thêu mềm mại đi tới bên cạnh Lục Vô Nghiên.
"Không cần, càng lạnh càng tốt." Lục Vô Nghiên nhìn Phương Cẩn Chi bằng ánh mắt rất có thâm ý.
Phương Cẩn Chi vội cúi đầu, gương mặt lập tức đỏ bừng lên. Mặc dù lúc này nàng đã mặc y phục chỉnh tề, nhưng nàng vẫn cảm thấy ngực mình tê dại. Giống như...... giống như bàn tay của Lục Vô Nghiên vẫn chưa rời khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT