Sáng sớm hôm sau, bởi vì Lục Vô Nghiên phải đến chùa Quốc Triệu, cho nên hắn thức dậy rất sớm. Thời điểm hắn thức dậy, Phương Cẩn Chi cũng muốn đi theo, Lục Vô Nghiên liền ấn nàng trở lại trong ổ chăn, nói: "Trời lạnh, nàng đừng dậy."
Phương Cẩn Chi liền nằm ở trong chăn, mắt trông mong mà nhìn Lục Vô Nghiên mặc quần áo, hài lòng nhìn chằm chằm vào đôi vớ mà nàng đã thêu dưới chân hắn.
Lục Vô Nghiên nâng chân lên, cau mày nhìn hình mẫu con heo dưới gan bàn chân, cười nói: "Lần sau nàng còn tính toán thêu cái gì?"
Phương Cẩn Chi ngáp một cái rồi nói: "Ếch xanh, rùa đen, thằn lằn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT