Cố Mộng Diệp đang ngồi trên ghế sopha vừa đắp một cái chăn bông dày, vừa cầm ly sữa nóng bằng hai tay nhâm nhi uống, nghe một tiếng 'anh dâu' này làm cho sặc phỏng lưỡi. "Khụ..khụ...cậu...cậu gọi ai là anh dâu chứ?".

Thẩm Mộng Bạch ngây thơ mà nói. "Là anh đó, chẳng phải anh và anh trai em đang quen nhau sao?".

Bấy giờ Cố Mộng Diệp mới nhận ra chuyện mình giả làm người yêu của Thẩm Nhạc Thần mà Thẩm gia còn chưa biết, nghe thấy hai từ 'quen nhau' này khiến hắn có chút khó chịu cau mày lại, giọng đầy vẻ giận dỗi mà nói. "Bọn anh chia tay rồi, em đừng nhắc anh trai em trước mặt anh, để người khác nghe thấy thì không hay".

Mà Thẩm Mộng Bạch lúc này mới lờ mờ ra được mình bị anh trai hố cho một cái thật đau, hóa ra anh trai và chị dâu đã chia tay với nhau. Mà người anh trai nào đó của cậu còn chưa buông bỏ được người ta, lợi dụng cậu để theo đuổi chồng nhỏ!

Đúng là anh trai tốt, hóa ra ngày đó bày ra bộ mặt nghiêm túc bảo cậu nên theo đuổi ước mơ, còn cái gì mà đừng nên vì gia đình mà bỏ lỡ nó, rồi còn có một mình lo cho sự nghiệp của gia đình được rồi nữa chứ! Toàn là lời giả dối!

Đau trong lòng nhiều chút nhưng Thẩm Mộng Bạch không nói, thầm nghĩ nếu anh trai đã muốn cưa lại lão bà thì cậu với cương vị là em trai cũng nên giúp anh trai một chút, vì thế mặt dày mày dạn mà ngồi xuống với Cố Mộng Diệp cùng 'anh dâu' thảo luận kịch bản, may mắn có Cố Mộng Diệp rất dễ ở chung cũng chẳng vì chia tay anh cậu mà chán ghét không muốn nói chuyện với cậu, vì thế mà hai người bàn về kịch bản đến là say sưa.

Mùa đông năm nay lạnh hơn trước rất nhiều, đến nổi nằm trên giường đắp hai cái mền cũng không hết lạnh, mà Cố Mộng Diệp là người sợ lạnh nhưng lại rất thích mùa đông, ở thế giới trước vào mùa đông hắn sẽ đi ra ngoài lái xe một vòng, rồi vào một quán ăn bình dân nào đó mà ngồi ăn ngắm nhìn mọi người vui vui vẻ vẻ mà nói chuyện với nhau, sau đó lại đi coi những ca nhạc thánh đường trong nhà thờ, cuối cùng là mệt quá thì về khu chung cư ngủ.

Đối với hắn mùa đông là ấm áp nhất tuy khí trời lạnh lẽo nhưng lòng người lại ấm áp vô cùng, vì mùa đông chính là mùa của gia đình nên hắn muốn hưởng ké một chút cái ấm áp đó từ người khác.

Tỉnh dậy trong căn phòng ấm áp với khí trời se se lạnh này khiến Cố Mộng Diệp không còn tâm trạng để mà thức nữa, mãi đén khi quản gia lên đến phòng hắn gõ cửa bảo đã đến giờ ăn sáng, hắn mới đáp một tiếng rồi mơ mơ hồ hồ mà vệ sinh cá nhân xuống lầu.

Trong nhà Cố gia vào mùa đông sẽ bật hết máy lạnh về chế độ sưởi ấm, nên cả căn nhà đều ấm áp vô cùng, Cố Mộng Diệp cũng không cần phải mặc áo khoác quá nhiều mà đi xuống nhà chào cha mẹ anh trai rồi ngồi vào bàn ăn.

Hôm nay đoàn phim cho nghỉ ngơi một ngày còn lý do là gì thì không biết, vì thế Cố Mộng Diệp sự định nếu hôm nay đã được nghỉ thì chi bằng ở nhà ngủ nướng cho đã mắt, mà dự tính là vậy nhưng hắn vẫn bị những cuộc hẹn đi chơi quấy rầy, cuối cùng vẫn phải lếch cái thân ra ngoài đi chơi.

Đầu tiên là cuộc hẹn vào buổi sáng của Thẩm Mộng Bạch, nhóc đó bảo là muốn cùng hắn thảo luận về một chỗ trong kịch bản, cũng muốn mời hắn một ly trà sữa nóng, Cố Mộng Diệp cũng không biết nên từ chối thế nào chỉ đành gật đầu rồi mặc quần áo thật dày, tạm biệt mẹ Tần rồi ra khỏi nhà.

Đã gần đến ngày hai mươi tư nhưng trên đường Cố Mộng Diệp đi qua rất ít người ra ngoài đường, hầu như đều ở trong nhà làm ở với gia đình hết cả, ngạc nhiên ở chỗ là nơi đây hầu như vào ngày hai mươi tư và hai mươi lăm noel đều cho nhân viên nghỉ để đón giáng sinh cùng gia đình, nên việc có ai đó ra ngoài ngày này vô cùng hiếm hoi.

Nếu ở thế giới trước kia có khi Cố Mộng Diệp sẽ bị khung cảnh ít người này làm cho tủi thân, nhưng hiện tại hắn đang ở cùng một gia đình mới một nơi mới tốt hơn nhiều, nơi đậy có mẹ Tần Hà sẽ dậy thật sớm để nấu ăn cùng đầu bếp, có cha Cố Cao Mục sẽ ra ngoài cắt tỉa cành cây hay trang trí cây thông, còn có anh hai Cố Tần Phong sẽ phụ cha Cố trang trí cây thông hoặc lên phòng cậu làm ổ.

Chị Cố Sầm Ngôn cũng sẽ đến nhà hắn để ăn ké, rồi vào phòng cậu bật nhạc quẩy thành một trận trong phòng, Cố Độ Nhãn vẫn sẽ là một ông chủ ác độc, ngày nghỉ giáng sinh cũng sẽ giao công việc cho nhân viên, bị nhân viên chê lên chê xuống trách móc, cô chú sẽ đến gặp cha mẹ để nói chuyện uống trà, chìm đắm trong thế giới của bốn người bọn họ.

Cố Mộng Diệp sẽ ngồi một chỗ nhìn mọi người đầy vui vẻ, cùng họ đón giáng sinh đến nửa đêm rồi hát giáng sinh, cùng đón trận tuyết và nhìn những ánh đèn bên ngoài, sáng hai lăm thì sẽ cùng mọi người ra chơi nặn người tuyết rồi ăn đồ nóng do nhà bếp nấu, cuối cùng người bị bệnh là hắn!

Đó là trải nghiệm của giáng sinh năm trước, còn năm nay thì Cố Mộng Diệp cũng không biết là sẽ xảy ra chuyện gì nữa, hoặc là sẽ có thêm thành viên mới như Di Uy, hoặc bạn trai bạn gái của anh chị họ, hoặc cũng có thể là người hắn mang về?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play