Edit: Vân Tiêu

…Không giống sao?

Nói xong ba từ này, Tô Tễ Tinh mới nghĩ lại thấy có gì đó hơi sai sai.

Ý ba từ này nghe như là nói cậu ‘giống trai thẳng’, chứ không phải ‘là trai thẳng’.

“Tôi hỏi cậu có phải hay không, chứ có hỏi cậu có giống hay không đâu.” Quả nhiên Hạ Xán nghe ra khác biệt trong đó, trầm ngâm một lát rồi nói, “Hay là cậu thật sự đang giả vờ?”

Chết tiệt, có phải do Hạ Xán đóng mật vụ lâu quá, nên có kinh nghiệm trong việc thẩm vấn mất rồi không?

Rõ ràng cậu chỉ gọi điện hỏi anh xu hướng giới tính, sao đột nhiên biến thành chính mình sắp bại lộ xu hướng giới tính rồi?!

Tô Tễ Tinh che mic điện thoại, nuốt nước bọt ‘Ực’ một cái, sau đó mới buông mic giả ngu, “Giả vờ cái gì? Sao tôi không hiểu cậu đang nói gì vậy? À... Evan tìm tôi có việc, tôi cúp trước nhé, cậu nghỉ ngơi đi, chú ý quay phim!”

Tô Tễ Tinh nói năng lộn xộn một hồi rồi cúp máy, vuốt vuốt ngực thở phào.

Cũng may, tuy rằng kẻ địch tấn công mãnh liệt, nhưng cậu vẫn chống cự được không bại lộ thân phận.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cậu.

Thông minh như Hạ Xán, sớm đã sinh ra hoài nghi với cậu rồi.

Thử hỏi nếu Tô Tễ Tinh thật sự là trai thẳng, vì sao cậu không trực tiếp thừa nhận, mà ngược lại cúp điện thoại?

Cậu chột dạ cái gì?

Cho nên sự thật chính là —— cậu căn bản không phải!

Sau khi đưa ra suy đoán táo bạo này, trong lòng Hạ Xán cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, anh ngồi một mình ngẩn ngơ ở trường quay hồi lâu, không thể tin được phán đoán của mình.

Nó giống như một việc bạn đã ấp ủ từ lâu, bỗng một ngày nào đó có người nói với bạn rằng giấc mơ của bạn đã thành hiện thực, chỉ sợ rất nhiều người đều sẽ không thể tin nổi.

Sợ đây chỉ là một giấc mơ.

Hạ Xán đè nén xúc động trong lòng, không lập tức chạy đi tìm Tô Tễ Tinh ép hỏi đáp án, bởi anh biết dù có hỏi, cũng sẽ bị Tô Tễ Tinh lừa gạt cho qua chuyện, cho nên muốn chứng minh suy đoán của mình là đúng, vẫn phải tìm cách kiểm tra thêm.

***

Thời gian nháy mắt đã đến những ngày cuối năm, Giáng Sinh cũng sắp đến.

Đêm trước ngày Giáng Sinh, Tô Tễ Tinh ở nhà một mình lướt vòng bàn bè, thấy bạn mình ai ai cũng đăng ảnh có đôi có cặp, ngẫm lại chính mình hai đời cộng lại cũng đã sống hơn sáu mươi tuổi rồi, mà đến một mối tình cũng chưa từng có, cậu nhịn không được đăng một dòng cảm thán chua chát trên vòng bạn bè.

[Tô Tễ Tinh]: Niềm vui là của người khác, tôi có gì đâu [Hình ảnh]

Sau khi đăng, rất nhanh bên dưới đã có bình luận, Tô Tễ Tinh dù sao cũng không có việc gì làm, liền nhàm chán trả lời từng người một.

[Trương Bác Thiên]: Đại ca, anh còn có em */ôm*

[Tô Tễ Tinh]: @TrươngBácThiên ngoan, lần sau về cùng nhau ăn cơm.

[Evan]: Giám đốc, chỉ cần anh yêu cầu, tôi tùy thời đều có mặt *mỉm cười*

[Tô Tễ Tinh}: @Evan sau giờ tan tầm nghiêm cấm quấy rầy cấp trên.

[Đào Hi]: Sếp Tô, một mình à? Anh có muốn đến chơi cùng không? Vẫn là quán bar lần trước đó.

Bình luận của Đào Hi cậu còn chưa kịp xem đã có người thay cậu trả lời.

[Hạ Xán]: @ĐàoHi cậu ấy không đi, lại đi đánh gãy chân.

[Đào Hi]: @HạXán???

[Tô Tễ Tinh]: @ĐàoHi Yên tâm đi, cậu ấy nhất định không dám đánh gãy chân tôi.

Vậy anh ấy định đánh gãy chân ai?

[Đào Hi]: @TôTễTinh...

Đào Hi có lẽ bị sự vô lý của Hạ Xán dọa sợ, không dám lên tiếng nữa.

Đang trả lời bình luận, wechat đột nhiên vang lên hai lần, là Hạ Xán gửi tin nhắn cho cậu.

[Hạ Xán]: Cô đơn lạnh lẽo?

[Tô Tê Tinh]: Trống rỗng nhàm chán.

[Hạ Xán]: Trống rỗng sao không tìm một người làm bạn.

[Tô Tễ Tinh]: Tôi không phải một người tùy tiện.jpg

[Hạ Xán]: Không tùy tiện còn đi gay bar chơi?

[Tô Tễ Tinh]: Việc qua từ đời nào rồi chứ? Cậu đừng có nhắc mãi nữa được không? Sau đó tôi chưa đi thêm lần nào cả!

[Hạ Xán]: Nếu trống rỗng, hay tôi kiếm một người đến làm bạn với cậu?

[Tô Tễ Tinh]: Cậu có ý gì?

[Hạ Xán]: Ý trên mặt chữ. Chờ.

Ý trên mặt chữ?

Tô Tễ Tinh nghiêm túc xem lại tin nhắn giữa mình với Hạ Xán mấy lần, vẫn chưa hiểu được ‘ý trên mặt chữ’ có nghĩa là gì.

Muốn kiếm người đến làm bạn với cậu à?

Kiếm ai?

Ở đâu ra?

Nam hay nữ?

... Làm bạn kiểu gì?

Tô Tễ Tinh không hiểu gì cả.

Đột nhiên, một chấm nhỏ màu đỏ sáng lên trong cột ‘Danh bạ’ ở cuối giao diện wechat, thông báo có ai đó đã xin kết bạn với cậu.

Tô Tễ Tinh mở ra xem, thấy tên tài khoản người đó là ‘Cô tiên nuôi mèo’, avarta là hình chú mèo Garfield béo ục ịch, nhìn qua có vẻ là con gái.

... Đây, sẽ không phải là người Hạ Xán kiếm đến làm bạn với cậu đấy chứ?

Lại còn tìm một cô gái, chẳng lẽ muốn thử cậu sao?

Wechat của Tô Tễ Tinh vốn dĩ chưa bao giờ thêm người lạ, nhưng cậu tò mò không biết người này có phải do Hạ Xán mời đến không, cho nên đồng ý lời mời kết bạn của cô bạn này đã, nhưng vẫn cẩn thận chặn vòng bạn bè với cô nàng.

Cô nàng rất nhanh gửi tin nhắn đến.

[Cô tiên nuôi mèo]: Chào anh, là bạn em đưa số wechat của anh cho em, cậu ấy nói muốn để chúng ta làm quen một chút ~

Tô Tễ Tinh vừa thấy cô nàng nhắn tin đến, liền càng thêm khẳng định suy đoán vừa rồi của mình là đúng, đây đích thị là gián điệp do Hạ Xán phái tới.

Bây giờ trên mạng không phải có dịch vụ bạn gái ảo, bạn trai ảo sao, có lẽ anh ấy mua dịch vụ như vậy để thử xem mình có thích con gái hay không.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tô Tễ Tinh quyết định lấy bất biến ứng vạn biến, nhìn xem Hạ Xán đang muốn giở trò gì.

[Tô Tễ Tinh]: Chào cô, xin hỏi người bạn mà cô nói tới là ai vậy? *mỉm cười*

[Cô tiên nuôi mèo]: A, cậu ấy không nói với anh sao?

[Tô Tễ Tinh]: Không có.

[Cô tiên nuôi mèo]: Được rồi, em còn tưởng cậu ấy đã nói với anh rồi. Vậy em tự giới thiệu bản thân chút nhé, em tên Dao Dao, năm nay 22 tuổi, là sinh viên năm cuối trường đại học A.

Ha, lại còn là một em gái sinh viên nữa cơ.

[Cô tiên nuôi mèo]: Còn anh, anh làm nghề gì?

[Tô Tễ Tinh]: Bạn cô không nói cho cô biết à?

[Cô tiên nuôi mèo]: Không nha, cậu ấy chỉ cho em xem ảnh chụp, em thấy anh rất đẹp trai nên muốn làm quen với anh thôi, *thẹn thùng*

[Tô Tễ Tinh]: Vậy à? Cậu ấy cho cô xem tấm nào? Tôi nhìn thử xem.

[Cô tiên nuôi mèo]: {Hình ảnh} là tấm này.

Tô Tễ Tinh xem ảnh cô gái gửi tới, người trong ảnh căn bản không phải cậu.

À đúng rồi, Hạ Xán chắc chắn sẽ không thực sự gửi ảnh của mình cho người lạ, vì vậy có lẽ anh ấy đã kiếm một bức ảnh giả.

Tô Tễ Tinh cười khẩy, Hạ Xán thật quá ngây thơ, nghĩ ra cách dễ bị nhìn thấu như vậy đến thử cậu.

Nhưng thôi dù sao tiền cũng đã tiêu, ở một mình cũng quá nhàm chán, chi bằng trêu chọc cô nàng một chút cho đỡ buồn.

[Cô tiên nuôi mèo]: Anh đang làm gì vậy?

[Tô Tễ Tinh]: Ngồi không.

[Cô tiên nuôi mèo]: Vậy hay chúng ta nói chuyện một chút?

[Tô Tễ Tinh]: Nói chuyện thì có gì vui, có biết chơi game không? Lập đội chơi một ván.

[Cô tiên nuôi mèo]:... Em không biết chơi game.

[Tô Tễ Tinh]: Giờ tôi muốn chơi game, cô còn việc gì khác không?

[Cô tiên nuôi mèo] gửi một tin nhắn thoại: “Anh ơi, chơi game vui hơn nói chuyện với em sao?”

Không thể không nói em gái Hạ Xán tìm được này, giọng nói rất dễ nghe, chà chà, một câu ‘Anh ơi’ gọi đến người ta tê dại cả người.

Nhưng một thẳng nam chân chính sao có thể bị sắc đẹp mê hoặc tâm trí cho được.

Nguyên tắc đầu tiên của trai thẳng: Trò chơi quan trọng hơn phụ nữ!

[Tô Tễ Tinh]: Em gái đừng đùa, cô sao có thể so với game được? Cô đâu có chơi vui bằng game?

[Cô tiên nuôi mèo]:...

Giọng nói không đánh gục được Tô Tễ Tinh, cô nàng cũng chưa từ bỏ, một lát sau đã gửi ảnh của mình đến, là một em gái thanh thuần đáng yêu, nhưng trong mắt một người nhìn quen mỹ nhân như Tô Tễ Tinh thì cũng không khác biệt gì mấy.

[Cô tiên nuôi mèo]: Anh ơi, anh thấy em thế nào?

[Tô Tễ Tinh]: Cũng tạm, mùa đông cô mặc ít như vậy không lạnh à?

[Cô tiên nuôi mèo]: Lạnh lắm, cho nên người ta mới hy vọng có người ở bên lúc này nha~

[Tô Tễ Tinh]: Cô muốn kiếm người mượn quần áo hả?

[Cô tiên nuôi mèo]:???

[Tô Tễ Tinh]: Cô không tự mua nổi quần áo à? Sao lại muốn mượn người khác?

[Cô tiên nuôi mèo]:???

Nguyên tắc thứ hai cả trai thẳng: Không hiểu tình thú chính là hài hước.

Tô Tễ Tinh đã thành công giết chết cuộc nói chuyện, phỏng chừng cô nàng đã không còn gì để nói với cậu nữa rồi, sau sáu dấu chấm hỏi thì không còn nhắn tin đến nữa.

Đây chính là gián điệp Hạ Xán cử tới thử cậu sao?

Chỉ có vậy?

Không chịu nổi một đòn thế này à?

Tô Tễ Tinh ấn mở hình đại diện của Hạ Xán, đắc ý gửi tin nhắn qua khiêu khích.

[Tô Tễ Tinh]: Cậu tìm ai thế này, trò chuyện vài câu liền hết chuyện, game cũng không biết chơi, thật không thú vị.

[Hạ Xán];?

[Tô Tễ Tinh]: Lần sau nhớ kiếm cô nàng nào đẳng cấp cao hơn chút, đừng lãng phí tiền bạc.

[Hạ Xán]: Cậu đang nói gì thế?

[Tô Tễ Tinh]: Còn giả vờ? Không phải cậu đặt cho tôi một cô bạn gái ảo sao?

[Hạ Xán]: Tôi không có.

Không có? Vậy cô nàng cậu vừa thêm bạn là ai? Tô Tễ Tinh vẫn còn hoài nghi.

[Tô Tễ Tịnh]:... Thật hay giả thế?

[Hạ Xán]: Tôi cần gì lừa cậu?

[Tô Tễ Tinh]:... Nhưng không phải cậu nói muốn tìm người đến làm bạn với tôi sao, người đâu?

[Hạ Xán]: Mở cửa.

[Tô Tễ Tinh]:?

[Hạ Xán]: Lập tức, mở cửa, tôi không nhắc lại lần thứ ba đâu.

Tô Tễ Tinh sửng sốt một giây rồi lập tức nhảy xuống khỏi sô pha, chạy chân trần ra phòng khách mở cửa, vừa mở cửa, thì thấy Hạ Xán rõ ràng đang đứng ngay bên ngoài!

“Người cùng đón đêm Giáng Sinh với cậu đến rồi đây.”

Hạ Xán mặc một chiếc áo khoác dáng dài màu đen, anh chính là một chiếc móc treo áo hình người, bất kể là quần áo gì khi mặc lên người anh, đều giống như người mẫu chuyên nghiệp có thể bước trên sàn catwalk ngay lạp tức, dáng người hoàn hảo đến mức khiến người ta ghen tỵ.

Tô Tễ Tinh sững sờ, “Sao cậu tới đây? Không phải cậu đang đóng phim sao?”

Hạ Xán: “Đoàn phim cho nghỉ, nên tôi về đây. Không phải có người nào đó nói mình thấy trống rỗng sao? Tôi đến làm bạn với cậu không tốt à?”

“Đương nhiên tốt.” Tô Tễ Tinh thấy trên vai Hạ Xán ướt sũng, hình như còn có hạt tuyết chưa tan hết, “Bên ngoài có tuyết rơi à?”

“Ừm, tuyết đầu mùa của năm nay.” Hạ Xán giơ cao túi đồ trong tay, “Tôi mua gà rán, trong nhà có bia không?”

Tô Tễ Tinh chớp chớp mắt, “Còn muốn uống rượu?”

Hạ Xán nhướng mày: “Làm sao? Tình nguyện đi gay bar uống cũng không muốn uống với tôi à?”

“Chắc là có, để tôi tìm xem.” Tô Tễ Tinh sợ nhất Hạ Xán nhắc lại chuyện này, vội lấy dép lê cho anh thay, rồi hấp tấp chạy vào tủ lạnh trong nhà bếp tìm bia.”

Hạ Xán cúi người vừa thay giày, vừa nâng mắt nhìn theo bóng dáng Tô Tễ Tinh, khóe môi yên lặng nhếch lên.

Anh sao có thể tìm người khác đến làm bạn thỏ ngốc được, về việc thỏ ngốc có phải trai thẳng hay không, đương nhiên phải để anh tự mình xác minh.

Mà lúc này Tô Tễ Tinh còn không biết, bài kiểm tra của cậu đêm nay, giờ mới bắt đầu.

Hết chương 31

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play