Xuyên Vào Game Kiếm Hiệp Ta Trở Thành NPC

Mở Lời Làm Quen


1 năm


Tít..tít..tít.. âm thanh phát ra từ tiếng đồng hồ báo thức.

Tiếng xe cứu thương vang lên và tiếng xùy xào bàn luận xung quanh.

Đêm khuya 23:46 ngày 8 tháng 12 năm XXXX ở tại một cân nhà nhỏ ở khu phố 5  đường XXX xảy ra một vụ án , một người thanh niên tử vong triệu chứng do pháp y phán ra là tăng huyết áp và tim mạch dẫn đến đột quỵ .

*************

Tô Mạc Vân cứng đơ người đột nhiên mở bừng mắt ánh sáng mãnh liệt chiếu sáng làm xung quanh mơ hồ một khoảng trống , đợi một lúc ánh mắt thích nghi lúc này Tô Mạc Vân mới nhìn đến xunh quanh hoàng cảnh .

Tô Mạc Vân đang đứng trên cầu đá xung quanh cảnh vật phồn hoa náo nhiệt bên cạnh có đôi tiểu hài tử hi hi ha ha đùa giỡn chạy qua bên dưới cầu đá ngư dân chậm rãi chèo thuyền , đại thúc khuân một cây cột gươm cột gươm bên trên treo đầy cây kẹo hồ lô đứng dưới một tửu lâu , đại thẩm mặc bộ y phục hoa bông phía đối diện tửu lâu đang liên tục hô to gì đó phía sau nơi đại thẩm là quầy trái cây thẳng là đang hô bán trái cây đi .

Những ngôi nhà được xây dựng sát vách , mái nhà làm bằng một loại gạch chỉ có trong các bộ phim cổ trang trên mạng nay lại xuất hiện trước mắt , bà bà tay dất tiểu anh hài đi qua hắn một ánh mắt nhìn hắn cũng không có giống như hắn đang đứng đối với họ không tồn tại giống như .

Tô Mạc Vân nghiên người nhìn theo bà bà mới đi qua người mình thì phát hiện có điểm kỳ lạ , bà bà trong tuổi tác khá cao khi đi đường thời điểm không có gì khó khăn lúc dất tiểu anh hài lên cầu đá và xuống cầu đá cũng không có điểm khí càng kỳ lạ hơn là kia tiểu anh hài tay nhỏ cầm một viên kẹo gương mặt tròn tròn cười gộ lên lộ ra miệng nhỏ và hai cái lúm đồng tiền trên má , có điểm đáng yêu nhưng khi tiểu anh hài vẫn một bộ gương mặt tươi cười không thai đổi thì không còn kỳ lạ nữa mà là quá kỳ lạ luôn.

Đang muốn đi theo bà bà dất tiểu anh hài để xem sét một chút vừa đi được ba bước Tô Mạc Vân lại bất gặp đôi tiểu hài tử lúc nãy đang hi hi ha ha ta chạy ta đuổi đùa giỡn chạy qua .

Tô Mạc Vân có điều muốn nói tiểu hài tử đùa giỡn chạy trên cầu đá như thế có biết hay không nguy hiểm...muốn nhắc nhở đôi tiểu hài tử nhưng lại thôi hài tử thích náo nhiệt đã sớm chạy xa .

Lúc này Tô Mạc Vân mới nhớ đến chính mình sao lại đứng ở đây không phải mơ thì không phải nhưng cảm giác rất trân thật , lúc này trong đầu Tô Mạc Vân có một giọng nói vang lên đại khái là nó nói cho Tô Mạc Vân biết chính hắn ở đêm khuya tối qua đã chết cụ thể do bị đột quỵ mà chết , chết trong lúc hắn đang chơi game nên nó thấy vô cùng có lỗi nên nó đã tranh thủ cho hắn một lần nữa cơ hội sống lại có điều là không phải thế giới kia của hắn mà là trong game .

Phải , là con game mà Tô Mạc Vân đang chơi . Một con game kiếm hiệp pc online nhiều người chơi giọng nói kia im lặng một chút cho Tô Mạc Vân suy nghĩ giây lát rồi lại vang lên lần nữa .

Vì lúc trước khi chơi nhân vật hắn mới 90 lv chưa full lv nên khi sống lại Tô Mạc Vân trực tiếp biến thành nhân vật của hắn luôn , nhưng lại không kế thừa kỹ năng hay thuộc tính nhân vật kể cả vật quan trọng nhất là túi chứa vật dụng cũng không có. 

Phải nói là mình không xuất môn trong tay một xu cũng không có , linh đan diệu dược và chế phục vũ khí ở nơi này đều là thật có nghĩa là sẽ có cảm giác đau và nguy cơ sinh mệnh .

Trong game chết thì dùng đan dược hồi sinh và chờ đếm ngược thời gian để sống lại nhân vật còn như hiện tại thì không chắc , chết một lần rồi nên Tô Mạc Vân rất trân trọng sinh mệnh mới này sẽ không tùy ý đem mạng giao ra đâu .

Trong cả quá trình giọng nói kia phát ra Tô Mạc Vân vẫn không nói lời nào , im lặng nghe nó nói cho đến khi biết được tất cả thông tin về thế giới này , giọng nói kia có vẻ suy yếu nó mệt mỏi mà nói tạm biệt hắn trước khi biến mắt nó nói .

" ta là sự tồn tại nghịch thiên ở thế giới này , lần sau khi gặp lại ngươi sẽ sống tốt hơn , tạm biệt ."

 Đại não được bổ sung một lượng lớn thông tin Tô Mạc Vân từ từ mà suy nghĩ những gì giọng nói kia nói , Tô Mạc Vân không có đau lòng cho mười mấy năm cuộc đời kia càng không có gì để lưu luyến sống lại ở nơi này cũng không có gì vui hay buồn chỉ cần còn niềm tin thì hắn sẽ hết lòng cố gắng để đạt được .

Đang lúc củng cố tinh thần thì bên tai nghe được âm thanh từ hai người nam nhân bàn luận chuyện gì đó đi ngang qua Tô Mạc Vân không muốn đứng ở đây mãi nên đánh bạo tiến lên bắt chuyện với hai người vừa đi qua mình .

Hai người nam nhân ăn mặc y phục thư sinh một màu lam hai màu tím vừa đi vừa bàn luận một câu truyện trong học đường gì đó .

Tô Mạc Vân đến rần nhẹ giọng vấn an vài lần mới thành công làm hai người thư sinh chú ý , bước chân họ chậm dần rồi dừng lại im lặng nhìn Tô Mạc Vân trên gương mặt họ một bộ biểu tình không phản ứng .

" Xin lỗi đã quấy rầy hai vị huynh đài , chuyện là ta nghe các huynh đang nói về lão sư An Tần Khanh không biết là lão sư đã ra sao ?"

Thư sinh áo lam : " Ngươi biết lão sư An ?"

Thư sinh áo tím : " Ngươi biết lão sư An ?"

Tô Mạc Vân làm bộ nói " Ta lúc trước là học trò của hắn sau quá thời gian không có thể đến vấn an , đã lâu chưa gặp lòng có chút lo lắng . "

Hai người thư sinh sau câu đáp của Tô Mạc Vân biểu tình trên gương mặt có biến hoá vốn dĩ cứng đơ không phản ứng gương mặt nay giãn ra lộ ra biểu tình thoải mái .

Tô Mạc Vân để ý hành động của hai người thư sinh đều giống nhau có lẽ suy nghĩ hắn đúng , hai người thư sinh trước mặt này à không là tất cả người ở đây có lẽ đều là NPC trong game . Vậy nơi hắn đang đứng là đâu hắn cũng biết rồi , Giang Lam trà nước quán nơi đầu tiên tất cả người chơi sẽ suất hiện trong game .

Nhìn khung cảnh phố cổ non nước thuyền bè Giang Nam , thông suốt suy nghĩ Tô Mạc Vân bất biến không bằng vạn biến hắn sống lại không phải ở nơi này là người chơi có ý thức riêng sao ? có thể giao tiếp với NPC xung quanh ở điểm này hắn có thể cảm nhận độ chân thực tồn tại cảm , cớ sau không giống họ có một cuộc sống riêng .

Giang hồ hiển thách thế lực người chơi thích nạp tiền có tu vi cao thành lặp các bang phái cạnh tranh lẫn nhau , hắn lúc trước chơi game này chỉ có một mình là cái tiểu trong suốt người qua đường giáp , có khi bị các người chơi có tui vi cao rảnh rỗi bất nạt hay pk treo thưởng làm niềm vui cũng không thể phản khán cũng vì cái gọi là tu vi kia mà ra .

Hiện tại thì tốt rồi hắn tuy không thể trực tiếp làm cái NPC nhưng chính hắn có thể cùng cái khác có năng lực NPC thổi gió bên tai , kéo một kéo vài cái bằng hữu NPC làm đồng bọn xem là người chơi có tu vi mạnh hay NPC tốt hơn.

Làm sao Tô Mạc Vân không biết là game quan trọng nhất là cốt truyện và NPC tình tiếc câu truyện đâu , chính là ngươi dám ở khu được đánh dấu an toàn pk NPC thì người phải bị phép tắt trói buộc bị thế lực game cưỡng chế bắt tiến đại lau điếm lịch , đây là đều mà các người chơi lâu có dầy dận kinh nghiệm rút ra được cũng là đều cấm kỵ đối với họ .

Chân ngắn chân dài đi cùng hai NPC thỉnh thoảng sẽ hỏi đáp vài câu với họ tiểu tâm trong đầu thì đang chìm trong mới suy nghĩ qua một lúc bên tai vang lên giọng nói .

Thư sinh áo lam : " Đến nơi rồi . "

Thư sinh áo tím : "  Triệu tiên sinh vẫn còn giảng truyện xưa thật may không đến muộn ."

Tô Mạc Vân không biết chuyện gì nhưng vẫn theo ý họ nói " Không đến muộn , may quá ."

Hai NPC thư sinh chấp tay hướng Triệu tiên sinh hành một cái lễ rồi kính nhau kéo ghế ra ngồi xuống , vốn dĩ là một cái động tác mặc định của NPC nhưng khi hai NPC ngồi xuống thì thấy Tô Mạc Vân còn ở đứng yên thì như bị cái gì đó ràng buộc vụn vỡ trên gương mặt hai NPC xuất hiện vẻ bối rối vội đứng lên tỏ vẻ ta thật có lỗi kéo ghế giúp Tô Mạc Vân , bị hành động của hai NPC làm bất ngờ Tô Mạc Vân cười cười khách khí vài câu rồi cùng họ ngồi xuống nghe Triệu tiên sinh giảng chuyện xưa .

 

 

 

HẾT CHƯƠNG 1

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play