Ba người ở lại thêm một lát rồi giải tán, Đường Tiểu Nhu nhờ Nam Cung Cảnh đưa Tào Thực về, hắn cũng ngại nói chuyện riêng với cô nên nhận lệnh và đi ngay.
Ở nhà, ông bà Đường đang cùng nhau ngồi xem phim. Họ lẳng lặng giữ tay nhau và ngồi im lặng được mười phút thì ông Đường nói muốn đi ngủ. Gần đây ông thường xuyên mệt mỏi, ăn cái gì cũng than nhạt miệng, khiến bà Đường không biết phải làm sao. Bây giờ cả nhà họ đều nhờ vào thu nhập của Đường Tiểu Nhu mà sống, còn có mấy khu nhà cho thuê cũng để cô quản lý.
Về đến nơi, Đường Tiểu Nhu lập tức đi thăm ba mình, hỏi mẹ xem hôm nay ông ấy thế nào.
“Vẫn còn trụ được, nhưng mấy hôm nay ba con ăn ít quá, mẹ sợ…”
Giọng bà run rẩy, bàn tay gầy gò giữ chặt tay Đường Tiểu Nhu:
“Tiểu Nhu à, nếu ông ấy không qua khỏi thì mẹ phải làm sao đây?”
Họ yêu nhau tha thiết, từ lúc kết hôn đến giờ chưa từng xảy ra cãi vã quá mức, cho dù có vấn đề gì mẹ cô luôn âm thầm chịu đựng và nhẫn nhịn, toàn tâm toàn ý vì ba cô. Nhưng ngược lại, ông có phần hời hợt. Vụ tai nạn nhiều năm trước khiến tính cách ông thay đổi theo một chiều hướng tệ hơn, rất dễ nổi nóng. Nhìn mẹ hao gầy, mất ăn mất ngủ vì bệnh tình của ba, Đường Tiểu Nhu cảm giác lòng mình tê tái. Cô dang tay ôm chặt mẹ, không nói một lời nào, bởi cô biết có nói gì thì cũng vô dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT