Hai ngày sau đó, Đường Tiểu Nhu xuất viện. Thời điểm ra ngoài, cô cũng đã nhắn tin cho Nam Cung Cảnh và nghĩ rằng hắn nhất định sẽ đến đón mình, hoặc ít nhất đến xem tình hình thế nào rồi, kết quả hắn bảo rằng đang bận. Cô gặng hỏi mãi mới biết thiếu niên đang trong kỳ thi!
Đường Tiểu Nhu hết bệnh rồi nhưng vẫn thường quanh quẩn trong viện với cái tay vẫn đang băng kín của mình, bởi vì bố cô đã tỉnh. Ông nhất quyết không chịu phẫu thuật, vẫn tranh cãi với mẹ về việc này.
Khi cô đến nơi, hai người không ai nói gì, mặt mày hậm hực. Ba cô quay mặt vào trong tường bấm điện thoại, mẹ cô thì tức giận trừng ông.
“Ba, sao ba lại như vậy?” Đường Tiểu Nhu nhỏ giọng hỏi.
Bởi vì trong nhà chỉ có mình cô, cho nên ba sẽ chịu khó nghe cô khuyên nhủ. Ông chậc một tiếng, nói:
“Cắt bỏ rồi nhiều nhất cũng chỉ sống được năm năm nữa, ba cảm thấy bản thân đang trở thành gánh nặng cho con và mẹ con, cho nên, ba không cần.”
Đường Tiểu Nhu hơi sốc, cô nhíu mày hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play