Âm thanh quanh trường đua hỗn loạn, có tiếng người bực tức vì thời tiết hôm nay quá nóng, có người hô hào muốn cá cược, Nam Cung Cảnh ngồi ở trên đài cao, chăm chú nhìn vào thân ảnh của Đường Tiểu Nhu.
Hắn sinh ra trong một gia đình giàu có, bố mẹ thì tương đối dễ tính, anh em cũng đông, cho nên bình thường ít ai đặt nặng vấn đề gì với hắn. Hắn thường xuyên ở bên ngoài chơi đùa cùng bạn bè, đi học thì thành tích luôn trung bình, ham chơi thành tính. Nhưng gần đây, vài người bạn của hắn phát hiện hắn như biến mất khỏi các cuộc chơi, không thấy hắn đi bar nhậu nhẹt, không cùng đám bạn ở trên phố trượt ván nữa.
Họ không biết rằng Nam Cung Cảnh đang bận bịu theo đuổi một cô gái, nếu biết, chắc chắn sẽ cười vào mặt hắn. Một tên luôn ngồi rung đùi cũng có gái theo như hắn rốt cuộc cũng được nếm mùi đau khổ khi phải theo đuổi tình yêu thật sự rồi sao?
Trong lòng Nam Cung Cảnh hồi hộp, tim cứ đập thình thình thình.
Ánh nắng trên đỉnh đầu dần trở nên gay gắt, khi các tay đua đã khởi động và làm quen xong với đường đua xong thì đồng hồ đã điểm mười hai giờ trưa, mọi người đều đổ mồ hôi.
Khán đài cả ngàn chỗ đều đứng kín mít người, chen chúc với nhau. Nam Cung Cảnh mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, tay cầm băng rôn, lo lắng đứng lên, mũi của hắn đang bị tấn công bởi một ít mùi hương cơ thể không mấy thơm tho gì của người xung quanh! Khốn kiếp! Đột nhiên, một mùi hôi xộc thẳng tới làm mọi người tức giận quát lên:
“Thằng khốn nào vừa đánh rắm đấy hả?”
“Mẹ nó hôi quá!”
“Không biết giữ ý tứ gì hay sao?”
Một đám con trai người đầy mồ hôi tụ lại một chỗ đã không vui vẻ gì, lúc này còn có kẻ đau bụng không nhịn được mà xì hơi, khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn! Nam Cung Cảnh lần đầu tiên chịu khổ như thế, mặt mũi nhăn hết cả lại. Nhưng vì người mình thích, hắn nhịn!
Khi Đường Tiểu Nhu xuất hiện trong bộ quần áo bảo hộ và chiếc mô tô đỏ rượu quen thuộc, tim mọi người đều đập nhanh lên. Cô là một trong những tay đua trẻ nhất của lần thi đấu này, sự chú ý của truyền thông dành cho cô cũng không hề ít, hơn nữa những năm này rất ít khi thấy có tay đua nữ tham gia.
Đường Tiểu Nhu đã không còn căng thẳng như hai lần thi đấu đầu tiên, cô hít sâu vài hơi để bình tĩnh lại. Tất cả mọi người đều đặt an toàn của bản thân lên trước hết, quần áo cùng mũ bảo hộ cũng được chuẩn bị riêng, là hàng độc quyền từ hãng lớn và thông qua tiêu chuẩn nhất định, cho nên có thể yên tâm phần nào.
Đường đua của cuộc thi này trải dài và bao quanh cả khán đài rộng lớn, hơn nữa còn ngoằn ngoèo, nhiều khúc cua hẹp, không hề dễ dàng chút nào.
Trên màn hình led được gắn rải rác xung quanh khán đài lần lượt xuất hiện hình ảnh của các tay đua, cuộc đua đã chính thức bắt đầu.
Cả quá trình dài diễn ra cuộc thi, Nam Cung Cảnh luôn có cảm giác như mình hít thở không thông. Hắn đam mê tốc độ, đam mê những chiếc xe đẹp đến nao lòng kia, mong muốn cũng có lúc nào đó được tham dự một cuộc đấu lớn phạm vi toàn quốc thế này! Ánh mắt hắn không rời khỏi chiếc mô tô đỏ rượu cùng con số 58 trên xe của Đường Tiểu Nhu, cứ nhổm người lên xuống mỗi lần cô đến khúc cua.
Trong sự thấp thỏm, lo lắng, mong chờ của Nam Cung Cảnh và nhiều người, Đường Tiểu Nhu tụt lại phía sau, đang đứng hạng ba. Chỉ còn vài khúc cua cuối cùng trước khi về đích!
“Lần này cũng chỉ hạng ba thôi sao?” Nam Cung Cảnh tiếc nuối thay cho cô, nhưng ngẫm lại cô cũng thua kém kinh nghiệm những người khác, đi được đến đây thật sự đã vô cùng giỏi.
Ngay khoảnh khắc mọi người nghĩ kết quả đã định, Đường Tiểu Nhu đột nhiên tăng tốc lên, dáng vẻ như muốn liều mạng.
“Này, cô ấy làm gì vậy? Nguy hiểm quá!”
Nhìn thấy Đường Tiểu Nhu lao vụt lên và nhanh chóng tiếp cận người phía trước mà vẫn chưa có ý định giảm tốc, trái tim Nam Cung Cảnh như rơi xuống vực sâu. Hắn biết tính cô cũng tương đối háo thắng, nhưng phải nghĩ cho an toàn của bản thân trước chứ!
“Tiểu Nhu, chị làm cái quái gì thế?” Nam Cung Cảnh ôm hàng rào gào lên, dù hắn biết cô không nghe được vẫn khó mà kiềm chế nổi!
Những người hâm mộ cô đều cảm giác được tim đập mạnh, chân run lẩy bẩy. Hai mắt Nam Cung Cảnh như muốn tóe lửa nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn cắn chặt răng cầu nguyện, sau đó trong sự sợ hãi tột độ của hắn, chiếc xe màu đỏ rượu kia dưới tốc độ cao ôm sát xuống mặt đường, cả cơ thể cô gái như sắp ngã văng ra.
Đường Tiểu Nhu lúc này hết sức bình tĩnh, cô biết mình đang làm gì. Ở tốc độ này, cô có thể làm được! Âm thanh xung quanh dường như đều biến mất, cô chỉ còn nghe thấy giọng nói của bố cô:
“Tiểu Nhu của bố giỏi thật! Sau này lớn lên con sẽ trở thành một tay đua nữ tuyệt vời cho xem!”
Thời gian trôi chậm lại, cả người Đường Tiểu Nhu rơi vào một trạng thái hết sức vi diệu, cô cảm giác cơ thể mình và chiếc xe có sự liên kết nhất định!
Vù.
Cơ thể Đường Tiểu Nhu gần như là lướt ngang qua mặt đường, chiếc xe dựng thẳng lên sau khúc cua rồi phóng vụt về trước.
Thêm hai cú cua gây đau tim cho khán giả như vậy nữa, Đường Tiểu Nhu cuối cùng xuất sắc vượt lên và hoàn thành chặng đua ở vị trí thứ hai.
Nam Cung Cảnh cảm giác tim như muốn phá tung lồng ngực mà ra. Tiếng hoan hô chúc mừng ầm ĩ màng nhĩ của hắn, hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó dần dần rời khỏi vị trí và định đi tìm Đường Tiểu Nhu.
Mặc dù hắn chỉ mới biết cô chưa lâu nhưng vì bản thân cũng chịu khó lăn lộn và làm quen với người trong giới, nên hắn được cho đi cửa sau để tiến vào khu vực của các tay đua.
Rất lâu sau đó, Nam Cung Cảnh thấy cô cầm theo giải thưởng trở về cùng quản lý, đang vừa đi vừa trò chuyện cùng một người đàn ông cao lớn. Hai người vừa đi vừa cười nói với nhau khiến mắt hắn cay, cả lòng mề đều cay. Đó là tên quái nào?
Đường Tiểu Nhu có kha khá các mối quan hệ bạn bè bên ngoài, người đàn ông bên cạnh là bạn cũ của cô, cũng từng làm cố vấn cho cô một thời gian. Hai người tương đối thân thiết, vì vậy anh ấy đã đến xem cô thi đấu, vô tình tạo thành một màn khiến Nam Cung Cảnh gai mắt mà không làm gì được.
Trong lòng Nam Cung Cảnh không hiểu sao lại thấy rất là ấm ức.