Nữ tỳ Tiểu Ngọc thân cận phát hiện ra mối đe dọa, nàng không có lấy một khắc suy nghĩ liền chạy đến ôm lấy Vương phi che chắn cho nàng ấy. Thanh kiếm sắc lẹm đâm xuyên qua nữ tỳ Tiểu Ngọc từ phía sau lưng, nàng hơi ngửa mặt lên trời, một dòng máu đỏ trào ra từ miệng nàng
Tên thích khách bị quân lính của Vương gia bắt ngay sau đó
"Tiểu Ngọc...Tiểu Ngọc...muội không được chết...ta gọi lang y đến...muội không được rời xa ta" Vương phi ôm lấy nữ tỳ của mình vừa khóc vừa gào đến thương tâm
Nữ tỳ cười chảy nước mắt "Tiểu thư yêu tâm...muội sẽ không rời xa tiểu thư...muội sẽ mãi mãi ở bên cạnh...người"
Lục Giai nghe đến chữ 'qua' cô lập tức từ trong vòng tay của Thang Vy Vy nhảy lên "Cuối cùng em cũng được lãnh cơm hộp"
Câu nói của cô làm những người đứng gần đó phải bật cười, hôm nay coi như là cảnh quay cuối cùng của Lục Giai với vai diễn nữ tỳ Tiểu Ngọc này. Đạo diễn Tô muốn cùng mọi người làm một buổi tiệc nhỏ để ăn mừng cô đóng máy nhưng Lục Giai đã khéo léo từ chối vì sợ ảnh hưởng đến tiến trình quay phim của mọi người
Hai tháng quay phim cũng đã kết thúc, cô trở về nhà nghỉ ngơi vài ngày, đầu tuần sau bộ phim điện ảnh do Tống thị đầu tư sẽ công bố thông tin chính thức và bắt đầu bước vào giai đoạn chiêu sinh. Lần chiêu sinh này nghe đâu là do đích thân sếp lớn đứng ra tuyển chọn, người được chọn vai lần này chắc chắn sẽ rất có mặt mũi
Đầu tuần mới tràn đầy năng lượng, Lục Giai đến địa điểm tổ chức để casting vai, bên ngoài hội trường đã có rất nhiều người đang chờ đợi đến lượt, ai nấy đều tập trung tự thoại với bản thân, nội dung thử vai lần này là rỗng, không hề có chủ đề báo trước
Lục Giai ăn mặc thanh lịch kín đáo bước vào, chẳng ai để ý đến nhau, cô tùy ý tìm một chỗ trống ngồi xuống đợi đến lượt mình
Rồi từng người, từng người lần lượt được gọi vào, sau khi trở ra ai nấy đều mang vẻ mặt rất khó coi, Lục Giai mạo muội giữ một người vừa từ trong hội trường bước ra
"Cô gì ơi, tình hình bên trong thế nào rồi? Trông cô có vẻ không hài lòng"
Người đó nhíu mày khuyên nhũ Lục Giai "Tôi nghĩ là cô nên bỏ cuộc đi, vào trong chỉ mất thời gian thôi, không biết là buổi thử vai hay là tra tấn tâm lý nhân vật nữa"
Lục Giai khó hiểu trở về lại ghế ngồi, một lúc sau, trợ lý gọi cô vào hội trường thử vai
Lục Giai vào bên trong, cô đứng giữa sân khấu, việc đầu tiên cô làm là cúi gập người chào những vị giám khảo phía dưới. Vì là lần đầu cô đến một nơi trang trọng thế này khiến cô có phần căng thẳng, không dám nhìn lung tung
Phía bên dưới một vị giám khảo nói vào micro "Không cần căng thẳng, cứ phát huy hết khả năng của mình"
Lời vừa thốt ra, cả người Lục Giai như có một ngọn lửa bùng cháy, cô hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh
"Tôi có một câu hỏi muốn hỏi cô Lục đây:"Một con vịt có mấy chân?""
"Hả?"
Lục Giai vừa nghe xong câu hỏi, cô cảm thấy có vẻ như bản thân mình nghe nhầm rồi, nhất thời không biết phản ứng thế nào, người bên dưới cứ tưởng cô nghe không rõ nên đã lặp lại câu hỏi một lần nữa
"Một con vịt có mấy chân?"
Tại sao lại hỏi mình câu hỏi này, chẳng phải một con vịt có hai chân à? Không lý nào lại đơn giản vậy, có lẽ là muốn khảo sát khả năng nhận xét vấn đề của mình
Lục Giai ngước mặt lên, tự tin nhìn xuống phía ban giám khảo
"Trước khi tôi trả lời câu hỏi này, các vị có thể giải đáp giúp tôi một thắc mắc không?"
Vị đạo diễn chủ chốt bên dưới gật đầu, Lục Giai vội đi thẳng vào vấn đề
"Vậy con vịt đó đang bơi hay đứng trên bờ, con vịt đó có đứng trước gương không?"
Vịt đang thì không thấy chân, vịt đứng trước gương thì có bốn chân, vị đứng trên bờ thì có hai chân. Thay vì trực tiếp trả lời một câu hỏi trống rỗng, hỏi lại biểu thị cho thái độ thận trọng trong lời giải đáp
Vị đạo diễn bên dưới ngước mắt nhìn lên cao tầng, người bên trên phẩy nhẹ tay, ông gật đầu hài lòng thông qua rồi ra thêm một câu hỏi khác
"Cô có kỹ năng gì cứ thoải mái phát huy"
Lục Giai gật đầu đáp ngay "Tôi có thể chơi nhạc cụ"
Ban giám khảo bất chợt lên tiếng hỏi "Cô có thể hát không? Tôi nghe qua cảm thấy giọng nói của cô cũng không tệ?"
Lục Giai chậm rãi gật đầu, người ngồi bên dưới hài lòng
"Cô trình diễn đồng thời cả hai thứ cùng một lúc được không?"
Lục Giai chưa từng tập luyện qua nhưng cô sẽ thử tại nơi này, Lục Giai chọn cho mình một cây đàn tỳ bà đã được ban tổ chức chuẩn bị sẵn, cô ôm đàn ngồi lên ghế gỗ, gương mặt tươi sáng hướng về phía khán đài. Máy ghi hình buổi thử vai chuẩn bị sẵn sàng. Ngay khi tiếng nhạc đệm vừa cất lên, Lục Giai bắt đầu cử động ngón tay, âm thanh trong trẻo phát ra tạo nên một tấu khúc bi ai
Không ai biết phần trình diễn của Lục Giai là bài gì nhưng thứ họ cảm nhận được chính là sự bi ai tột cùng về số phận một người phụ nữ ngày đêm mong nhớ người trong tim, day dứt không thể buông bỏ
Máy ghi hình lia cận cảnh đôi mắt to tròn trong vắt của Lục Giai dần dần ngấn lệ, mi dưới động lại hai giọt nước mắt đau lòng nhưng không được phép rơi xuống, cảnh tượng đó càng làm tăng lên sự bi đát trong ca từ của bài hát
Sau khi trình diễn xong, Lục Giai đứng nghiêm túc nhìn xuống bên dưới
"Cảm ơn Lục tiểu thư đã đến buổi thử vai này, cô có thể về đợi thông báo kết quả"
Lục Giai cúi gập người một lần nữa nói cảm ơn rồi ra về, trong lòng có nãy sinh một nổi bồn chồn lo lắng
Lẽ nào bị loại rồi....
Lục Giai lủi thủi trở về nhà
Ba ngày sau, Lục Giai nhận được một cuộc điện thoại từ dãy số lạ
"Cô Lục, tôi là người đại diễn của Công ty truyền thông Nhất Tuyến Khuyên, phía đầu tư muốn gặp cô, mời cô đến Nhất Tuyến Khuyên một chuyến"
"Dạ được, tôi sẽ đến ngay"
Sau cuộc trò chuyện, Lục Giai thay đồ, đón xe buýt đến Công ty giải trí Nhất Tuyến Khuyên, cô đến nơi cũng vừa mới 8 giờ sáng, cuộc hẹn diễn ra lúc 9 giờ, Lục Giai vừa bước vào đã có nhân viên đứng trực đợi sẵn
"Xin chào, tôi họ Lục, lúc nãy tôi có nhận được điện thoại từ quý công ty"
Nam nhân viên kia gật đầu niềm nở cười "Cô đến sớm thật, mời cô vào trong"
Lục Giai theo nam nhân viên kia vào bên trong, cô tìm một chỗ ngồi xuống, rất nhanh sau, một nữ nhân viên khác mang trà và bánh ngọt vào tiếp đãi cô
"Lục tiểu thư, mời cô dùng trà, cô cần gì nữa không?"
Lục Giai vội vàng lắc đầu, hai người nhân viên kia rời khỏi, trả lại bầu không khí tự nhiên cho cô
"Không hổ danh là công ty truyền thông của Tập đoàn lớn, ngay cả lễ đón khách cũng lịch sự chu đáo đến vậy. Quản lý nhân sự đúng là quá đỉnh"
Lục Giai ưng bụng mỉm cười, bánh ngọt rất ngon, rất vừa ăn, còn trà thì có mùi hương vô cùng đặc biệt, sau khi uống vào phía đầu lưỡi lưu lại một chút vị ngọt thanh thanh dễ chịu
Đằng cấp
Sau đó, lần lượt những người khác cũng đến, họ ngồi quanh chiếc bàn dài, thỉnh thoảng cũng tám chuyện với nhau, cả phòng chỉ tầm mười người, họ đến đây hầu hết đều do cuộc gọi từ phía công ty giải trí
"Nghe nói hôm nay ông chủ lớn của Tống thị sẽ đến, không biết có thật không?"
"Tôi cũng rất nôn nóng muốn diện kiến dung nhan của người điều hành Tống thị, bản lĩnh thì không phải bàn cãi rồi, chỉ là không biết dung mạo thế nào thôi"
"Tôi cảm thấy rất lạ, Tống thị rõ ràng là một tập đoàn lớn, sao lại đột nhiên có hứng thú đầu tư vào phim điện ảnh thế này?"
"Chắc là vì lợi nhuận thôi"
"Lợi nhuận? Một bộ phim điện ảnh dù lợi nhuận có phá kỷ lục phòng vé trước đây thì cũng chẳng có gì đáng kể so với lợi nhuận hàng ngày của một Tập đoàn lớn như Tống thị đâu"
"Rất có lý"
Lục Giai ngồi đó nghe bọn họ bàn tán xôn xao, cô vẫn giữ thái độ yên lặng, không có phản ứng gì khác
Cảnh cửa phòng từ từ mở ra, một người đàn ông trung niên bước vào tươi cười niềm nở
"Chào mừng mọi người đã đến với buổi gặp mặt ngày hôm nay"
Mọi người đồng loạt vỗ tay nghênh đón vị cao tầng vừa đến
"Nhân tiện đây, tôi muốn thông báo với mọi người một tin vui, những người có mặt ở đây đều đã thành công dành lấy cho mình một vai diễn trong dự án phim điện ảnh 'Nhân Tâm' của chúng tôi"
Ai nấy đều vui mừng vỗ tay tán thưởng, Lục Giai cũng không ngoại lệ, chỉ cần được tham gia dự án phim lần này, dù xuất hiện 1 phút trong khung hình thôi cô cũng nguyện ý
"Đây là kết quả phân vai dựa vào đánh giá phản ứng xử lý tình huống, kỹ năng và diễn xuất của từng người sao cho phù hợp nhất"
Trợ lý đưa cho ông ấy một danh sách, ông cẩn thận đọc thông báo, những người đảm nhiệm vai trợ diễn được đọc tên và vai diễn của mình trước tiên, cuối cùng chỉ còn bốn người
"Lục Giai, Bối Tử Huyên, Châu Bắc Dã, Âu Hào"
"Bốn người bình phiên, đảm nhận những vai diễn chủ lực của 'Nhân Tâm'"
Sau khi ra thông báo xong xuôi, ai nấy cũng đều đã hiểu rõ vị trí của mình, Âu Hào giơ tay lên tỏ ý kiến
"Chủ tịch, như vậy có nghĩa là bốn người chúng tôi có vị trí ngang nhau trong phim phải không?"
Ông chủ kia khẽ cười đáp
"Đúng vậy, bốn người có phiên vị ngang nhau, ai cũng như ai. Còn nữa, đừng gọi tôi là Chủ tịch, tôi không phải, tôi là giám đốc điều hành nhỏ bé của Nhất Tuyến Khuyên thôi. Chủ tịch có lẽ sắp đến rồi"
Không phải ông chủ lớn, chẳng lẽ người phái sau còn lợi hại hơn nữa sao?
Trò chuyện một lúc, cửa phòng lại một lần nữa mở ra, Chủ tịch Tập đoàn Tống thị cuối cùng cũng xuất hiện
Giám đốc điều hành cúi đầu chào người phụ nữ vừa bước vào "Chủ tịch"
Những người lần đầu gặp vị Chủ tịch này đều há hốc mồm kinh ngạc
Sao lại là nữ?....
Mọi người vẫn chưa kịp định thần, thì bên tai đã truyền tới một giọng nói ngọt ngào vô cùng dễ nghe
"Xin chào mọi người, tôi là Tống Tiểu Tình, dự án phim 'Nhân Tâm' lần này sẽ do Tống thị đầu tư"
Tống Tiểu Tình nói nửa câu, cô ngưng lại khẽ cười một tiếng
"Có Tống thị chống lưng, tuyệt đối sẽ không để mọi người chịu thiệt thòi"
Mọi người đều đồng loạt bị câu nói nửa thật nửa đùa của cô ấy làm bật cười
Đến lúc này, thần kinh của Lục Giai hoàn toàn bị tê liệt, người hôm đó ngồi ăn cùng cô hóa ra lại là Chủ tịch của một Tập đoàn lớn ở Đế Thành thế này, chẳng trách sao hôm đó gặp mặt Lục Giai đã bị khí chất cao quý của người này làm cho lóa mắt
"Về việc phân vai là do đích thân tôi cùng đạo diễn Quách Hiểu Kính tham khảo ý kiến để đưa ra quyết định cuối cùng, đảm bảo tính công bằng tuyệt đối. Mọi người có hài lòng với kết quả cuối cùng không?"
"HÀI LÒNG"
Âm thanh đồng loạt thốt lên, Tống Tiểu Tình gật đầu từ tốn căn dặn "Được rồi, từ giờ hãy bảo quản lý của mọi người liên hệ với chúng tôi, có bất cứ trao đổi gì chỉ cần thông qua quản lý là được, mọi người cứ yên tâm hoàn thành tốt vai diễn của mình là được"
"ĐƯỢC"
Tống Tiểu Tình nhìn quanh một lượt "Còn ai có ý kiến gì không?"
Đến lúc này, Lục Giai mới giơ tay lên, tất cả mọi ánh mắt để đổ dồn về phía cô. Tống Tiểu Tình nhướng mày, Lục Giai vội vàng nói "Tôi không có quản lý, cứ liên hệ trực tiếp với tôi"
Tống Tiểu Tình nhìn Lục Giai một lúc rồi mới chậm rãi trả lời "Cô Lục, mời cô nán lại một chút. Những người khác nếu không còn việc gì có thể ra về"
Sau khi mọi người rời khỏi, trong căn phòng chỉ còn hai người, một là Lục Giai, người còn lại là Tống Tiểu Tình
"Cô không có quản lý sao? Công ty của cô không phân quản lý cho cô à?"
Thấy Tống Tiểu Tình tỏ ra thắc mắc, Lục Giai đành thú thật "Không phải, tôi...ngay cả công ty chủ quản cũng không có"
Lục Giai càng nói, thanh âm từ miệng phát ra càng nhỏ. Tống Tiểu Tình nhíu mày nhìn Lục Giai, sau đó lại mỉm cười
"Ngày cô đến thử vai, tôi cũng có mặt ở đó"
Lục Giai hơi bất ngờ, sao trên đời lại có nhiều sự trùng hợp đến vậy, lẽ nào Tống Tiểu Tình vì niệm tình bữa ăn hôm đó liền chọn cô
Lục Giai vừa nghĩ đến, Tống Tiểu Tình đã nhanh chóng giải thích "Không phải vì tôi quen biết cô từ trước mà chọn cô đâu"
Lục Giai bị nhìn thấu, cô nở một nụ cười gượng gạo, còn chưa biết nên trả lời thế nào, cô lại nghe thấy giọng của Tống Tiểu Tình
"Có hứng thú gia nhập Nhất Tuyến Khuyên không? Gần đây tôi đang tuyển nhân sự..."
"Muốn"
Lục Giai dứt khoát gật đầu lia lịa "Muốn muốn, tôi đương nhiên muốn"
Tống Tiểu Tình nhìn vẻ mặt vui như trúng số độc đắc của Lục Giai, cuối cùng không kiềm chế được liền ho khan vài tiếng
"Được..khụ khụ" Tống Tiểu Tình lấy lại dáng vẻ nghiêm túc "Với tư cách là người đại diện của Công ty giải trí Nhất Tuyến Khuyên, xin hỏi Lục tiểu thư đây có yêu cầu gì muốn đưa ra không?"
Lục Giai nghĩ ngợi thật kỹ rồi mới chầm chậm hỏi Tống Tiểu Tình "Không biết lương của tôi được công ty phân chia thế nào?"
Tống Tiểu Tình "...." "Lương cao hay thấp phụ thuộc vào khả năng của cô"
Tống Tiểu Tình đứng dậy vỗ vai Lục Giai "Cố lên, Tống thị không bạc đãi nhân viên của mình"
Lục Giai nhìn Tống Tiểu Tình lại tỏ ra thắc mắc "Sao Chủ tịch lại tin tưởng tôi, chọn mặt gửi vàng?"
Tống Tiểu Tình vừa bước về phía cửa vừa nói "Vì tôi tin vào mắt nhìn người của mình. Về nhà đợi hợp đồng và kịch bản đi"
Khi Lục Giai bĩnh tình lại, Tống Tiểu Tình đã rời đi mất dạng, Lục Giai mừng đến mức nhảy cẩn lên
Cuối cùng Lục Giai cô cũng có công ty chủ quản rồi, lại còn là một trong những công ty truyền thông top đầu Đế Thành
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT