“Anh thấy chưa, tôi không lừa anh đúng không? Nguyễn Dao đang ở bên trong nhà khách kia, nhà khách không phải nơi là người bình thường có thể ở được đâu.”
Nguyễn Thanh Thanh trợn mắt nhìn về phía nhà khách, giọng điệu vừa ghen tỵ vừa chói tai.
Nhà khách đúng là không phải dành cho người bình thường ở, một buổi tối phải hai, ba đồng, cô ta và mẹ vừa nghe đến giá cả đã sợ hãi, sau đó vẫn luôn ngủ ở dưới chân cầu vượt.
Mặc dù thời tiết ở Dương Thành không lạnh, nhưng đến buổi tối gió lạnh thổi hiu hiu, lúc nửa đêm hai mẹ con thường xuyên bị lạnh tỉnh, muỗi còn chích đầy mặt mẹ con cô ta, quan trọng hơn là, hai mẹ con cô ta còn bị đám người Đinh Hạo Văn bắt đi.
Đinh Hạo Văn híp lại đôi mắt có vết sẹo: “Bớt nói nhảm đi, đi thôi.”
Nguyễn Thanh Thanh sửng sốt: “Cứ thế mà đi? Chúng ta không đi bắt chị ta sao?”
Đinh Hạo Văn nhìn cô ta như nhìn kẻ ngu: “Bên cạnh cô ấy nhiều người như vậy sao bắt được, chẳng lẽ cô muốn bị cảnh sát bắt đi bắn chết sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play