“Người thân” có mặt lúc đó của Bách Lý Khí chỉ có mỗi Tống Thù trượt tuyết ở Thụy Sĩ, còn người thân của Chu Vụ là Chu Vũ đang du học nước ngoài nhưng bị chộp đến hỗ trợ.
Chu Vũ chết lặng từ đầu tới cuối, lúc nhìn thấy Bách Lý Khí, cậu ta trông như tên ngốc ngớ ngẩn, giơ tay cúi đầu chào hỏi: “Chào đại ca.”
Giống như người đối điện là bố già mafia vậy.
Chu Vụ:……?
Nhưng cũng chẳng thể trách Chu Vũ, hôm nay Bách Lý Khí mặc một cái áo khoác da màu đen dài, lại thêm đôi găng tay đen, mái tóc đen dài, cả người nghiêm nghị, dáng vẻ “tôi không dễ chọc”.
*chỗ này raw để là Chu Vụ, nhưng xét ngữ cảnh thấy Chu Vũ hợp lý hơn nên mình để là Chu Vũ
Cộng thêm vẻ mặt không cảm xúc của anh, hôm nay lúc đi ra ngoài liền bị vô số người ngoại quốc vây xem, thậm chí họ còn bàn luận xem có phải là đang quay mấy bộ phim như “The Matrix” hay không.
*The Matrix: tên tiếng Trung là Đế Quốc Ma Trận, là một bộ phim khoa học viễn tưởng, hành động của Mỹ được sản xuất năm 1999 do Lana Wachowski và Lilly Wachowski đạo diễn, hãng phim Warner Bros phát hành
Đợi sau khi Bách Lý Khí tạm thời rời đi, Chu Vũ ngay lập tức kéo Chu Vụ ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, nói thì thầm: “Anh, chuyện này là thế nào vậy?! Anh và hắn là thật sao? Trước đây lên hot search em còn tưởng đâu là giả đó!”
Cậu ta chẳng thể nào ngờ được, không chỉ là giả mà thậm chí đối phương còn trông có vẻ như là một nhân vật đáng sợ.
Trước khi Trần Nhàn đến, đã bàn bạc chuyện này với cha dượng Triệu Chính Điền của Chu Vụ, hai người đều cho rằng Chu Vụ có khả năng là bị lừa rồi.
Còn em gái nhỏ đang học cấp ba ở trường học khép kín, căn bản là không có cơ hội nhìn thấy những tin đồn giải trí liên quan đến Chu Vụ.
Chu Vụ vẫy vẫy tay: “Bên này.”
Chu Vụ bên này không nhận ra mấy người Trần Nhàn, Trần Nhàn lại càng thêm không nhận ra Chu Vụ.
Con trai giống như một vị hoàng tử đứng trước mặt bà, hệt như là đang nằm mơ, bà gần như không dám nhận người, đây thật sự là con trai của mình đó sao?
Cha dượng Triệu Chính Điền quét mắt nhìn bốn phía, ông là chủ gia đình, nên mở lời trước: “Tiểu Vụ, con đó, trước đây con tìm một công việc, cũng xem như là một nửa công chức, vậy mà không làm, bây giờ lại chạy đến nước ngoài kết hôn, thật khiến người ta lo lắng mà.”
Chu Vụ cười cười không nói gì.
Ông lại nói: “Còn nữa, con là con trai thì để tóc dài làm gì, con đừng học theo mấy người trong xã hội, bất nam bất nữ, không ai đường hoàng. Con cũng đã tốt nghiệp rồi, không bằng về nhà thi công chức, yên yên ổn ổn, vợ con đâu?”
Bởi vì cả nhà bọn họ là một gia đình khá truyền thống, bà lo lắng nếu nói ra, Triệu Chính Điền sẽ lập tức nổi giận, không chịu tham gia hôn lễ.
Chu Vụ đã hiểu, thở dài một hơi, đang muốn lên tiếng thì một người đàn ông cao to mặc đồng phục từ không xa đi tới: “Chào ngài, ba người các ngài là người nhà của Chu tiên sinh nhỉ?”
“Chuyện là như vậy, đối với hôn lễ ở chỗ này của chúng tôi thì các khách mời cần phải làm quen với địa điểm một chút, mời các vị đi theo tôi.” Anh ta lại nói: “Quên tự giới thiệu, tôi là Raymond, chuyên gia đầu tư riêng của Chu tiên sinh ở ngân hàng tư nhân Thuỵ Sĩ, mời theo tôi.”
Chuyên gia đầu tư riêng……?
Chu Vụ nhìn Bách Lý Khí đứng cách đó không xa, hai người nhìn nhau, Chu Vụ liền hiểu anh muốn làm gì, cậu nói với Trần Nhàn: “Mẹ, chú, em gái, mọi người đi theo R tiên sinh làm quen với địa điểm trước, con bên này vẫn còn việc phải làm.”
Đứng trước phong thái chuyên nghiệp của chuyên gia ngân hàng, khí thế của gia đình mà Triệu Chính Điền vừa phô ra đã yếu đi mấy phần, có vẻ lúng túng câu nệ hơn.
“Được, được, được.”
Mấy người họ liền đi theo sau.
Hôn lễ lần này Chu Vụ vốn dĩ muốn làm đơn giản thôi, nhưng Bách Lý Khí không đồng ý, anh tìm chuyên gia đầu tư riêng của bọn họ, bảo anh ta đến giúp lên kế hoạch cho hôn lễ.
“Chỗ này là máy bay trực thăng, đến lúc đó sẽ có 5 chiếc trực thăng đưa người nhà đến trung tâm đảo nhỏ.”
Chuyên gia đầu tư riêng chỉ vào đảo nhỏ cách đó không xa, “Chính là đảo nhỏ đó, bây giờ tên nó là đảo Vụ.”
Triệu Chính Điền trừng to hai mắt: “Vụ……”
“Không sai, là đặt theo tên của Chu tiên sinh, bởi vì một tuần trước, đảo nhỏ này đã được Bách Lý tiên sinh mua lại và tặng cho Chu tiên sinh để làm quà cưới……”
Triệu Chính Điền và Trần Nhàn hoàn toàn sững sờ, lôi kéo em gái đang đi vào cõi mộng, đứng tại chỗ trợn mắt nhìn hòn đảo với bãi cát xinh đẹp ở không xa.
“Cái đó……chúng tôi……”
“À, phải rồi, còn phải giới thiệu một chút về thức ăn trong hôn lễ lần này của chúng tôi, vì Chu tiên sinh và Bách Lý tiên sinh thích những thứ tự nhiên và văn hoá, nên chúng tôi đã mời người bản địa ở đây đến nấu những món ăn ngon đặc sắc của địa phương để mọi người thưởng thức, đến tối trên đảo sẽ đốt lửa trại, thoả sức vui chơi hết mình.”
Cả nhà họ đã hoàn toàn ngây ngẩn, sau đó được R tiên sinh đưa lên trực thăng: “Mấy chiếc trực thăng này có thể sử dụng bất cứ lúc nào, bởi vì không cần phải xin đường bay.”