3.

Khi về đến nhà, chân của tôi không còn đau nữa, thay vào đó là đầu tôi.

Nhớ lại lúc ở văn phòng, nghe anh bảo làm vợ anh có thể khiến anh cúi đầu, không hiểu thế lực nào khiến tôi nóng đầu trả lời anh đầy hùng hồn:

" Được! Vậy thì em sẽ làm vợ anh."

Nghe thế, Tạ Vân Cơ không những không tức giận, tay anh vẫn nắm chân tôi xoa đều, miệng mỉm cười đồng ý:

" Được, thành giao."

Đến lúc này tôi mới nhận ra mình nói gì. Cứu tôi, giờ tôi phải làm gì đây? Có cái hố nào để tôi chui vào không? Không biết ngày mai phải đối mặt với Tạ Vân Cơ như thế nào đây?

A...A...A không nghĩ nữa, tránh được đến đâu hay đến đó vậy.

Đột nhiên chuông điện thoại reo, là mẹ tôi gọi đến. Sau khi bắt máy, tôi giật mình bởi tiếng cười ở đầu bên kia:

" Doanh Bảo à, bố mẹ cùng dì Tạ của con đang đi du lịch, chúng ta vừa xuống đến đảo xong, chỗ này thích lắm con gái yêu."

Giờ thì tôi nhận ra kinh tế gia đình sa sút chỉ là cái cớ để ba mẹ ném tôi lại để tận hưởng không gian hai người rồi.

Sợ tôi chưa đủ bất ngờ, mẹ tôi còn quẳng cho tôi thêm một tin sét đánh:

" Mấy ngày này, mẹ nhờ anh Tạ của con chăm sóc con rồi đó, nhớ ngoan ngoãn nghe lời anh biết chưa?"

"Doanh Bảo à, phòng của con dì Tạ đã cho người dọn dẹp rồi, cứ yên tâm sang ở có biết không?"

"Ơ...Ơ cha mẹ,... hai người..."

"Mẹ cúp máy nhé, đang làm thủ tục nhận phòng."

Và tiếng cúp máy lạnh lùng vang lên.

Xong rồi,nghĩ đến kì này sống dưới nanh vuốt của cái gã kia tôi đã thấy tương lai mịt mù rồi.

Cứu tôi, giờ tôi phải làm gì đây.

(còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play