Long Mặc Uyên vẫn đang bước đi nghe thấy Lăng Hạ Nhi nhắc tới tên của Tử Du thì ngay lập tức dừng bước sau khi đắn đo suy nghĩ một lúc thì anh cũng quyết định thỏa hiệp. Long Mặc Uyên là sếp không đến công ty cũng chẳng sao, nhưng nếu sếp của bạn không chịu xử lý công việc thì rất nhanh thôi sẽ có sao ngay. Nên Long Mặc Uyên căn dặn quản gia khi nào Từ Du tới thì sai người báo cho mình một tiếng, sau đó một cái liếc mắt cũng không thèm cho Lăng Hạ Nhi mà anh cứ thế lạnh lùng đi tới thư phòng xử lý công việc.

Tuy việc này cơ hồ mỗi ngày đều diễn ra nhưng Lăng Hạ Nhi vẫn nhịn không được mà tức suýt nữa hóa điên phóng hỏa đốt nhà. Bỗng dưng nhớ tới kế hoạch của mình cô ta lại bỗng hưng phấn cười nắc nẻ hệt như bệnh nhân tâm thần mới trốn trại. Bởi vì hết hôm nay thôi cô ta sẽ làm cho Long Mặc Uyên và Tử Du hận đối phương tới tận xương tận tủy để xem anh có còn dám tiếp tục vương vấn ả đàn bà kia không buông mà lạnh nhạt với cô ta nữa không!

Cuối cùng thời khắc Lăng Hạ Nhi mong đợi đã đến nhưng Tử Du không hề đến một mình như cô ta đã dự đoán. Bởi vì theo sau Tử Du chính là một lượng lớn vệ sĩ hộ tống vô cùng hùng hậu, bóng dáng một cô gái nhỏ phút chốc liền trở nên uy nghi quyền lực hệt như một vị vua xuất thành càng khiến cho Lăng Hạ Nhi ghen tị trợn trắng cả mắt.

Nhưng để không lộ ra sơ hở thì Lăng Hạ Nhi vẫn tỏ ra thái độ vô cùng đon đả tiếp đón bằng cái giọng chủ nhà có phần trịch thượng, song vẫn xưng hô với Tử Du là chị chị em em ngọt xớt mà không hề ngượng miệng một miếng nào luôn mới ghê.

"Quản gia đâu rồi, khách đã đến nhà mau chuẩn bị trà bánh mời khách đi! Chị Tử Du ra ngoài trang điểm thật kĩ càng chả bù cho em vì mang thai nên toàn để mặt mộc, hơn nữa Mặc Uyên cũng không cho em dùng mĩ phẩm vì sợ sẽ ảnh hưởng tới đứa bé trong bụng!"

Chỉ với mấy câu nói tưởng như là bình thường như cân đường hộp sữa nhưng lại mang một ẩn ý cà khịa vô cùng lớn. Ý của cô ta nói là Tử Du đẹp là nhờ mĩ phẩm, là giả tạo, còn cô ta là đẹp tự nhiên. Còn tiện thể khoe mẽ với Tử Du là Long Mặc Uyên vô cùng quan tâm mình để dằn mặt cô.

"Chị cảm ơn em vì đã khen chị!" Tử Du vuốt vuốt mái tóc rồi nỡ một nụ cười vô cùng tự tin cũng nhạt nhạt đáp lời cô ta.

Khi Lăng Hạ Nhi thấy Tử Du không hiểu được ẩn ý của mình thì nụ cười trên môi cô ta ngày càng sáng lạn. Nhưng nó lại bởi nó bỗng dưng biến mất bởi câu nói tiếp theo của Tử Du.

"Chị không ngờ mình không chút phấn son trong mắt người khác lại đẹp không chút tì vết như vậy. Mà hôm nay em bận gì hả sao lại đánh nền mạnh tay như vậy, phấn tán cũng không đều dẫn tới mốc nền nhưng lại không có thời gian để ý chắc em phải bận rộn lắm nhở?"

Tử Du dùng một mũi tên lại nhắm trúng hai con chim, một bên thì tự khen mình đẹp, bên kia thì chê Lăng Hạ Nhi trang điểm ố dề quá nhưng vẫn tỏ vẻ là mặt mộc. Câu nói của Tử Du thiếu điều chọc cho Lăng Hạ Nhi tức ói máu mà chết, hơn nữa còn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông biến cô ta trở thành trò cười cho những người có mặt chứng kiến lúc này.

Lăng Hạ Nhi vì đại sự nên dù tức giận như thế nào cũng tiếp tục nhấn nhịn. Thấy quản gia chuẩn bị lên thông váo cho Long Mặc Uyên việc Tử Du đã tới cô ta liền trợn mắt vẫy tay ra hiệu không cần. Kế đó lại ân cần kéo tay Tử Du muốn dẫn cô lên lầu lấy đồ đạc.

Sau đó mượn cớ là trong nhà khá an toàn, với cả là Long Mặc Uyên đang làm việc, để tránh việc quấy rầy công việc của anh nên kiên quyết yêu cầu để những vệ sĩ ở dưới phòng khách đợi. Tử Du nghĩ rằng hiện tại đang ở trong nhà hơn nữa dưới con mắt của rất nhiều người chắc chắn Lăng Hạ Nhi sẽ không dám dở trò gì đâu nên cũng đáp ứng cô ta.

Và chỉ một lát sau cô đã phải hối hận không kịp với quyết định vừa rồi của mình. Tại vì lúc đi lên đến nửa cầu thang thì bỗng dưng Lăng Hạ Nhi cô ta bỗng dưng giả bộ la lên rồi hơi hơi ngả người về phía sau giàn cảnh Tử Du muốn đẩy mình. Nhưng nào ngơ vào giờ khắc quan trọng thì chân cô ta lại bị chuột rút khiến cho cô ta từ giả bộ liền biến thành sự thật. Ấy vậy mà trong lúc chới với giữa không trung cô ta còn không quên hãm hại Tử Du. Cô ta cố hết sức vươn tay ra để kéo Tử Du cùng ngã xuống chung nhưng may mắn là cô kịp bám vào cái lan can cầu thang để không bị ngã xuống. Nhưng Lăng Hạ Nhi hại người không ngờ lại hại mình, cô ta té sấp mặt còn bị lăn xuống phía dưới tầng một bụng không may va phải góc tường khiến cho bụng của cô ta quặn đau và dưới hạ thân chảy ra rất nhiều máu.

Tử Du và Lăng Hạ Nhi thấy vậy liền đồng thời hét lớn, tiếng hét kinh động tới tất cả mọi người và cũng bao gồm luôn cả Long Mặc Uyên đang làm việc trong thư phòng. Anh vội vã mở cửa chạy ra thấy như vậy liền nhanh chóng lao xuống tầng một bế Lăng Hạ Nhi đi cấp cứu, có lẽ tình cảm của anh dành cho cô ta không phải là yêu, nhưng trong lòng anh lại tự mặc định rằng việc đối tốt với cô ta chính là nghĩa vụ của mình. Vì quá lo lắng lúc chạy ngang qua Tử Du anh vô tình va phải cô may mà tay cô vẫn còn nắm chắc lan can cầu thang nên không có chuyện gì xảy ra cả. Long Mặc Uyên sau đó quay lại quan sát Tử Du với tốc độ cực nhanh rồi lại tiếp tục lao tới bế Lăng Hạ Nhi đi cấp cứu, nhưng vô hình trung lại khiến cho sự mâu thuẫn và hiểu lầm của anh trong lòng Tử Du vốn đã xa cách nay lại cách xa hơn.

....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play