Lê lão gia tử không khỏi thở dài, những năm tháng đó, không biết thiên hạ đã chết bao nhiêu người.
Tướng sĩ ba nước đánh nhau, bách tính nước Lệ trôi giạt khắp nơi, dù chỉ nghe đến hai chữ “chiến sự” cũng khiến lòng người run rẩy, khó mà yên tâm.
Những năm đó, nước Lệ thực sự vô cùng khó khăn.
Trước chiến tranh, quốc quân nước Lệ ngu ngốc, vừa ham mỹ sắc lại vô cùng hoang đường, quốc khố trống rỗng, tiền thuế ngày càng nặng nề, lại thêm thiên tai liên tiếp, rất nhiều người không thể sống nổi. Sau này, nước Phong và nước Xương liên hợp tiến đánh nước Lệ, ở rất nhiều thành trì. bách tính gần như mở cửa thành nghênh đón, cho nên mới dẫn đến nước Lệ hoàn toàn tiêu vong!
Cũng may chiến sự cũng không tiếp tục kéo dài, bách tính của nước Lệ cũ đã sớm bị thu phục, mấy năm nay vẫn còn vài chỗ có người nhắc tới chuyện phục quốc, nhưng đa phần chỉ là nói suông, không có kết quả gì.
Có thể thấy được khi đó, bách tính nước Lệ thiệt hại nghiêm trọng cỡ nào.
“Qua mấy năm, kiếm này cũng không còn tối tăm như vậy nữa... Năm đó khi Thái tử tới nước Xương làm con tin, trong kinh có rất nhiều người đưa tiễn. Thân là Thái tử một nước, lại cam nguyện đến nước Xương làm con tin, đổi lấy hòa bình của hai nước. Lê gia ta cũng vô cùng kính nể ý chí bậc này, thế là ta làm chủ, tặng kiếm Thất Tinh cho Thái tử, mong bảo kiếm này có thể bảo vệ Thái tử bình an.” Lê lão gia tử nói tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play