Tiêu Tồn Ngọc nói được một nửa, ánh mắt Bảo Nghi Công chúa trở nên hung dữ: “Tiêu Thất lang, ngươi có ý gì? Ngươi dám kháng chỉ từ hôn?”
Hôn sự này muốn hủy cũng phải do nàng ta hủy, không thể như bây giờ, trước mắt bao người, nàng ta bị Tiêu Tồn Ngọc chỉ trích.
“Đương nhiên không dám. Chẳng qua là tiểu nhân cảm thấy, có lẽ bát tự của hai ta không hợp. Sau khi trở về, tiểu dân sẽ đến Nam Đài Quan xem mệnh, xem thử xem có phải hai người chúng ta trời sinh tương khắc hay không. Nếu là vậy thì chỉ đành thành tâm cầu phúc, nguyện công chúa có thể sống lâu trăm tuổi mà thôi.” Tiêu Tồn Ngọc cũng không ngốc.
Từ hôn? Bất kể vì nguyên nhân gì, chỉ cần nàng mở miệng, đó chính là kháng chỉ, tội lớn.
Thánh ân của thiên tử, đừng nói là lấy một công chúa ầm ĩ, cho dù ban hôn một con chó cho nàng, nàng cũng không thể từ chối!
Bảo Nghi Công chúa đang muốn nổi giận, kết quả nghe nói như thế, lập tức rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Thụy Vương bị mớ hỗn độn này làm phiền lòng: “Lát nữa khi thuyền cập bờ, các ngươi lập tức về cung thỉnh tội! Vệ cô nương, Lý cô nương, còn có... Khương cô nương, lát nữa bản vương sẽ phái Thái y tới phủ các ngươi. Các ngươi hãy cố gắng tĩnh dưỡng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play