Tiêu Tồn Ngọc thật sự không thèm để ý đến mấy thứ kia, về phần chuyện gả đi, nàng cũng không để ở trong lòng.
Sống còn không nổi, còn gả đi cái rắm.
“Sống không nổi? Ngươi đây là có ý gì?” Tiêu Cảnh Vân nhạy bén nói.
“Ta sinh ra không đủ phúc đức, cần phải giúp đỡ người khác mới có thể sống lâu hơn, cho nên ta ở bên ngoài học khá nhiều kỳ thuật, chính là để cứu vớt chính mình, để cho bản thân sống lâu trăm tuổi, đại ca ngươi đừng quan tâm đến cái xác thịt này của ta, lúc trước không biết, không phải khá tốt sao?” Tiêu Tồn Ngọc hồn nhiên không thèm để ý.
Tiêu Cảnh Vân chỉ cảm thấy ngực đau nhức, lúc trước quả thật là không có kiên nhẫn nghe thất đệ nói chuyện có liên quan đến kỳ thuật này, bây giờ…
“Người ngươi phải giúp đỡ… Là âm hồn?” Tiêu Cảnh Vân che ngực lại hỏi.
Đã sớm đoán ra, chỉ là hắn ta cảm thấy thất đệ thông hiểu âm dương không phải là chuyện tốt, cho nên nhiều lúc cố ý xem nhẹ sự thật này, thậm chí còn hy vọng thất đệ giống như lang quân bình thường khác, không cần lúc nào cũng nghĩ đến những chuyện đường ngang ngõ tắt đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT