Dám lấy đi thanh kiếm cổ của Tiêu gia, còn sửa lại nó, ngoại trừ Thái tử, Tiêu Tồn Ngọc không nghĩ ra được ai khác!
Nhưng nàng cũng không ngờ, Thái tử lại nghĩa khí như vậy, biết nàng làm chuyện xấu, quay đầu đã giúp nàng sửa lại. Người này quả thực là Bồ Tát hạ phàm, quá tốt bụng!
Tiêu Tồn Ngọc cong miệng cười không ngừng.
Tiêu Cảnh Vân nhìn ánh mắt của Tiêu Tồn Ngọc, như có điều suy nghĩ, lại liếc qua thanh kiếm cổ, nói: “Thất đệ, ngươi tới rất đúng lúc. Mau đến đây xem mấy loại son phấn này rồi chọn giúp ta cái nào tốt.”
“?” Tiêu Tồn Ngọc khó hiểu: “Đại ca, đây là bảo vật gia truyền của nhà ta đấy! Ngươi không nhìn thêm mấy cái thì thôi, sao lại bảo ta giúp ngươi chọn son phấn chứ?!”
“Không được chạy. Tẩu tẩu ngươi hôm nay đến Hầu phủ dự tiệc, phải chọn một loại vừa thơm vừa dùng tốt mới được.” Tiêu Cảnh Vân nghiêm túc nói, cũng không hề đỏ mặt.
Tiêu Tồn Ngọc cảm thấy đây quả thực không giống lời Đại ca sẽ nói...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play