Lê Trử cũng đang quan sát, con phố này hắn ta thường đi qua. Đồ trong cửa hàng khá rẻ, chủ yếu nhắm vào những nhà khá giả thông thường, cho nên hiếm có xe ngựa nguy nga lộng lẫy đi qua, người đi đường cũng ăn mặc hết sức bình thường. Một thân tơ bạc lấp lánh thêu bát quái đồ của Tiêu Tồn Ngọc cực kỳ chói mắt.
Đủ mọi kiểu người đi qua hai người nhưng không ai dám dừng lại, chỉ là ánh mắt không ngừng liếc sang, Lê Trử bị nhìn đến mức ngại ngùng.
Tiêu Tồn Ngọc lúc này cực kỳ kiên nhẫn, gần như suốt cả buổi sáng đều không động đậy.
Lúc này ánh nắng đã bắt đầu chói chang, nhưng Tiêu Tồn Ngọc vẫn như không có cảm giác.
“Tiêu Thất, chẳng lẽ ngươi không đói sao?” Hắn ta có chút ngồi không yên.
Tiêu Tồn Ngọc quay đầu nhìn hắn ta: “Nhìn ra được gì không?”
“...” Lê Trử giật thót, đột nhiên có cảm giác bị tiên sinh khảo bài, “Ngươi... Ngươi muốn hỏi ta giá cả của những thứ mà người dân ở đây mua sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play