Không quá một lát, bánh ngọt của Tiêu Tồn Ngọc đã bán hết sạch, tiền kiếm được cũng không nhiều, chỉ... ba lượng bạc.
Khoản lời kếch xù.
“Tiểu tử Lê gia kia thế nào?” Mọi người vây quanh nàng, Tiêu Tồn Ngọc hỏi không chút e dè.
“Hắn?” Chu Cảnh Mậu cười ha ha, “Vẫn còn khó chịu, nhưng bọn ta là ai chứ? Có thể để hắn chiếm thế thượng phong sao? Tuy vậy, tiểu tử Lê gia này thực sự có chút năng lực, vừa mới tới thư viện mấy ngày đã thành người cầm đầu, phần lớn học sinh từ thư viện Thanh Sơn tới đây đều nghe hắn chỉ huy, cả ngày đối nghịch với bọn ta.”
“Học sinh thư viện chúng ta còn kéo bè kết phái?” Tiêu Tồn Ngọc hỏi tiếp.
“Đó là đương nhiên. Học sinh từ ba thư viện lớn tới đây không ai phục ai, cũng may bọn họ đều là người đọc sách nhiều năm, không thích động võ, nếu không còn có thể đánh nhau đấy.” Vệ Phong bật cười một tiếng.
“Còn không bằng đánh mấy trận! Tiêu Thất ngươi chưa thấy bọn họ cãi nhau đâu, mắng người cũng phải trích dẫn điển cố, một câu ta cũng nghe không hiểu. Nhưng may mà bọn họ cũng biết mấy người chúng ta không dễ chọc, sợ bị đánh, cho nên không dám nói vớ vẩn trước mặt bọn ta, nếu không tai ta thật sự không yên tĩnh nổi.” Trương Bỉnh Chí cũng có chút bất đắc dĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT