Mấy người vừa nghe thấy tiếng hô của Tiêu Trực Khánh, lập tức đều nhìn về phía nóc nhà bên kia, chỉ thấy trên người Tiêu Tồn Ngọc lúc này đang mặc một bộ thanh y trông rất tiêu sái, bốn phía đều đủ loại túi thơm cùng cầu hoa, nàng hướng phía dưới nhìn xem, trên mặt lộ ra nụ cười tự tại, thỉnh thoảng ném mấy thứ kia về phía Tiêu Quan Đường, một khi ném trúng liền ngây ngô cười.
“Tiểu tử hỗn láo kia sao có thể trèo sao như vậy?” Tiêu Cảnh Vân lập tức đứng lên, tiếp đó vội vàng kéo Tiêu Ánh Đình: “Thất thần làm cái gì? Nhanh đến lôi người xuống đây!”
“Đại ca, cách một con đường đấy! Hơn nữa đông người như vậy, ta muốn lách qua rồi leo lên nóc nhà phải mất rất lâu đấy!” Tiêu Ánh Đình vô tội nói, hắn cũng đâu có biết bay.
“Vậy còn không mau đi đi, nhanh lên!” Tiêu Cảnh Vân túm lấy Tiêu Ánh Đình, đá một cước vào bụng chân.
Tiêu Ánh Đình một mặt bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy, trước khi đi còn quay đầu nói: “Chờ ta bắt được thất đệ sẽ đánh gãy chân hắn, xem hắn còn chạy được nữa không!”
“Ngươi chờ một chút.” Tiêu Cảnh Vân nghe thấy lời này thì có chút không vui: “Đem người quay về trước, về nhà rồi phạt.”
“...” Tiêu Ánh Đình há miếng to, có chút im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play