Đi đến thư viện Vạn Quân, đây chẳng phải là đánh vào mặt gia gia của hắn ta hay sao? Còn khiến thư viện Vạn Quân rạng danh? Không có khả năng!
“Vậy quên đi, ta mặc kệ ngươi.” Tiêu Tồn Ngọc nói.
Bây giờ, người bịt mặt kia rất muốn giết Lê Trử, nhưng khi hắn ta muốn động thủ lại cảm giác lạnh cả người, giống như là bị đóng băng, muốn dùng lực cũng rất khó khăn, chỉ có thể bị ép buộc nghe Tiêu Thất này nói hươu nói vượn.
“Đáng thương, sau khi ngươi chết, mẹ ngươi sẽ tuyệt vọng đi theo ngươi. Phụ thân ngươi đau lòng một thời gian, có lẽ sẽ cưới người mới. Gia gia ngươi không còn cháu trai duy nhất, tuổi tác quá lớn không chịu nổi kích động, sẽ từ chức sơn trưởng thư viện Thanh Sơn, tiếp đó qua mấy năm nữa cũng mất. Phụ thân ngươi thủ hiếu vài năm, lại sinh thêm hai đứa con. Lúc ông ta nghĩ đến ngươi, không chỉ sẽ không đau lòng, ngược lại còn có hơi oán hận, oán ngươi hồ đồ mất mạng, khiến lão gia tử lo lắng sợ hãi đến mức tuổi thọ bị ngắn lại, khiến Lê gia mất đi tôn quý cùng danh tiếng…”
Tiêu Tồn Ngọc liệt kê ra từng chuyện một, giống như thật sự có thể nhìn thấy tương lai.
Giọng nói của nàng giống như ma chú mê hoặc người khác. Lê Trử không nhịn được bèn tưởng tượng theo cảnh tượng nàng miêu tả…
Hắn ta càng nghĩ thì càng sợ chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT