Quách Đại lang cười khổ, bản thân hắn ta cũng rất bất lực.
Chỉ đành đáp: “Không dối gạt đại nương, tổ phụ ta bệnh khá lâu rồi. Những năm này đều là do một tay mẫu thân ta gắng sức chăm sóc. Quả thực ta không thể nhẫn tâm nhìn bà ấy chịu khổ, mới nghĩ ra cách tích phúc đức. Hy vọng ông trời sau khi nhìn thấy lòng lương thiện của hai mẫu tử ta có thể rủ lòng thương mà bỏ qua cho tổ phụ.” 
“Tổ phụ ngươi bị bệnh rất lâu rồi sao? Sao ta chưa từng nghe nói? Trước kia thấy ông ấy ra ngoài dạo chơi, ta vẫn thấy rất khỏe mạnh mà?”
“Đó là người thấy vậy thôi, rất nhiều đại phu đã đến trị bệnh cho tổ phụ. Họ nói rằng muốn duy trì tuổi thọ thì chỉ có thể để con cháu thể hiện lòng hiếu thuận. Bao năm qua, mẫu thân ta cứ ít nhất mỗi tháng một lần phải cắt một miếng thịt ra để làm thuốc dẫn, mới khiến cho cơ thể của tổ phụ khỏe mạnh. Có điều, mẫu thân ta… thân thể đã không còn tốt nữa, muội muội vẫn còn nhỏ. Trước kia cắt một miếng thịt trên người muội muội đã khiến muội ấy đau đến độ chết đi sống lại. Tổ phụ đau lòng ta và phụ thân, không cho phép hai phụ tử ta nhúng tay vào. Cho nên ta chỉ có thể trơ mắt nhìn mẫu thân và muội muội chịu khổ. Mà kẻ làm con như ta sao có thể mặc kệ đây? Ta nghe người trong nhà nói, tổ phụ bị như vậy ắt hẳn là do phúc khí không đủ… rất mong mọi người giúp đỡ.”
Dân chúng xung quanh nghe được những lời này, trong lòng càng sợ hãi.
Xẻo thịt để làm thuốc dẫn?
Sao mà vừa nghe liền thấy đáng sợ như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play