Một khúc kết thúc, mọi âm thanh im lặng.
Cái này, không ai ngăn cản nàng.
Tiêu Tồn Ngọc đứng dậy, phủi phủi quần áo, mang đàn trở về, lúc này mọi người mới dùng ánh mắt vừa quỷ dị vừa phức tạp nhìn nàng, có mấy người hơi run lên.
Tiêu Tồn Ngọc nhìn lướt qua những âm hồn ở trong không trung kia, không có nàng gọi về, những âm hồn này lại chậm rãi tan đi, cũng làm cho nhiệt độ trên người mọi người trở nên ấm áp hơn.
“Còn có ai muốn lãnh giáo nữa không?” Lúc này, âm thanh của Tiêu Tồn Ngọc vô cùng bình tĩnh ôn nhu.
Vẻ mặt nàng rất nghiêm túc, còn nói: “Ngoài đánh đàn ra, ta còn biết vẽ tranh, am hiểu nhất là các bức tranh mô tả đường đi của âm hồn và địa ngục, nếu các ngươi muốn nhìn, ta cũng có thể.”
Tất cả mọi người đều xanh trắng mặt, rất không thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT