Nhiều câu hỏi khó như vậy, người này gần như có thể trả lời được, điều này cho thấy hắn ta rất quan tâm tới chuyện thiên hạ.
Cũng không phải là một người học vẹt, rất thiết thực.
Hơn nữa, thân hình hắn ta cường tráng, khác hẳn với những thư sinh bình thường, trên tay cũng có nhiều vết chai, nhất định là đã làm việc quanh năm, trong hoàn cảnh khó khăn như vậy lại có thể thi đậu tú tài, đúng là người đáng khen ngợi.
 “Ta có thể không cần tiền bạc… Cũng có thể không đi mượn sách vở… Chỉ là, ta không thể rời khỏi thư viện La Tinh…” Thiệu Bồi Đức rất lo lắng: “Ta không ngờ mình thua, câu hỏi mà ta đã sai là muối dẫn, ta… Không thông thạo lắm.”
Vấn đề muối dẫn trước kia cũng đã nghe người khác nhắc tới, chỉ là hắn ta lại quên mất.
Hắn ta trông rất thật thà.
Có điều Tiêu Tồn Ngọc là người không có lòng cảm thông, chỉ ngẩng đầu lên hỏi: “Đánh cược rồi thì làm sao có thể nghĩ muốn thắng chứ không muốn thua? Hơn nữa, thư viện Vạn Quân của ta cũng từng là trường học đệ nhất thiên hạ, thậm chí thư viện La Tinh cũng không thể sánh được, một học sinh nho nhỏ như ngươi còn có quyền bắt bẻ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play