Tiêu Quan Đường không hiểu chuyện gì, Tiêu Cảnh Vân giễu cợt một tiếng: “Là vì thương đệ, tổ phụ còn nói đệ là cô nương duy nhất nên bảo bọn ta phải chăm sóc đệ thật tốt.”
“Cô nương?” Tiêu Quan Đường đưa mắt nhìn Tiêu Tồn Ngọc từ trên xuống dưới, tiếp tục cười: “Thất đệ biến thành cô nương từ lúc nào vậy?”
Toàn thân Tiêu Tồn Ngọc phát lạnh, khóe miệng giật giật một cái, tiếp đó làm ra bộ dạng rất mệt mỏi.
“Nằm mơ, lời nói như vậy mà huynh cũng tin, đại ca huynh là cái đồ đần!” Tiêu Tồn Ngọc một mặt vô tình:, “Chim chóc của lão tử còn rất tốt, đang ở trong đũng quần đây này, để huynh thất vọng rồi, hừ.”
“Sáng sớm đã cáu kỉnh, cần phải trị thật tốt cái tính xấu này của đệ, còn dám nói hưu nói vượn nữa, ta đưa đệ vào cung làm thái giám bây giờ.” Tiêu Cảnh Vân cố ý hù dọa hắn, tựa như nghĩ đến điều gì đó, lại nói: “Cũng khó trách sao ta lại tin lời tổ phụ nói, nhìn bộ dạng hồ ly giảo hoạt của thất đệ đi, có đôi lúc nhìn giống như tiểu cô nương vậy, một chút khí thái của nam nhân cũng không có, hơn nữa huynh đệ chúng ta cũng chưa từng cởi trần đánh với nhau một trận, trong lòng ta luôn cảm thấy chưa đủ thân cận, ngày suy nghĩ nhiều nên đêm có chỗ mộng mị…” 
“Ngày khác, ta với đệ ra suối nước nóng tắm đi, thân thể đệ nhỏ bé gầy gò, ta và tứ ca lớn lên cường tráng, đệ cũng nên nhìn bọn ta một chút mà học tập thêm.” Tiêu Cảnh Vân có chút tự luyến.
“Thô bỉ.” Tiêu Quan Đường ở một bên nói ra hai chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play