Lúc Tiêu Tồn Ngọc nói lời này, Doanh Hoài Kỵ cũng không phản bác.
Ngay từ đầu hắn đã không nhìn trúng mấy công tử nhà quyền quý này, nhưng dù sao cũng đã làm bạn học với nhau lâu như vậy, thậm chí còn tự mình dạy bổ túc cho bọn hắn. Khoảng thời gian ở thư viện xem như là khoảng thời gian bình thản yên tĩnh nhất đời hắn, cho nên nếu bọn họ có thể cố gắng học hành, sau này nếu có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không quá keo kiệt.
Nhất là Chu Cảnh Mậu.
Lúc đối mặt với Tiêu Tồn Ngọc, Chu Cảnh Mậu đúng là có chút ngốc nghếch và ngây thơ, nhưng người này kỳ thực có thiên phú rất cao.
Dù là trong tính cách còn nhiều thiếu sót nên có lẽ trong tương lai không thể trở thành một trọng thần hữu dụng được, nhưng nếu hắn ta thật sự có thể tự mình gây dựng sự nghiệp, có được công danh thì tất nhiên cũng có thể làm một vị quan thanh liêm.
Cho nên, nếu Tiêu Tồn Ngọc có thể lừa gạt Chu Cảnh Mậu dốc hết sức học hành thì cũng là chuyện tốt.
Lúc này, Chu Cảnh Mậu cũng dùng ánh mắt đầy chờ mong và lo lắng nhìn thái tử, như đứa bé đang chờ đợi trưởng bối khen ngợi vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play