Hắn làm con tin chưa đến ba năm, truyền đến tin mẫu thân mất.
Trong lòng hắn vừa khiếp sợ lại vừa nghi ngờ, phái tâm phúc tìm hiểu, mới biết sau khi hắn rời đi, mẫu thân buồn bực không vui, lúc đầu phụ hoàng còn có vài phần kiên nhẫn đến dỗ dành, nhưng không lâu sau đã sủng hạnh mỹ nhân mới.
Lúc trước, tình cảm giữa đế hậu rất sâu sắc, nhưng sau khi không có Thái Tử đã nhanh chóng bại lộ ra diện mạo chân thật.
Sau đó hắn lại mơ hồ cảm thấy, trước nay phụ hoàng mẫu hậu không phải là một cặp xứng đôi, đơn giản là vì mẫu hậu là vợ cả, hắn là chính thống, phụ hoàng lại coi như còn trẻ, luôn kiêng dè thanh danh và mặt mũi, đặc biệt là khi hắn nhiều lần được biểu dương là thiên tài, ông ta càng không thể biểu hiện ra bất kỳ thái độ ghen ghét hay không vui mừng gì, chỉ có thể miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ, cha hiền con hiếu.
“Ngươi còn nhớ lúc trước ta nhờ ngươi đoán mệnh, nhắc tới hồng ly phách không?” Thái Tử bình tĩnh hỏi.
Thậm chí trong giọng nói của hắn còn không có lấy một tia oán hận.
“Tất nhiên còn nhớ, hồng ly phách khắc chế kịch độc, điện hạ phải dùng, vậy chứng minh lúc đó cơ thể đã hết sức suy yếu, không còn sống được bao lâu.” Tiêu Tồn Ngọc ăn uống rất thỏa mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT