Việc tìm nương này không thể làm xằng bậy, suy cho cùng vẫn muốn hoàn thành tâm nguyện của các nàng, nếu không may người diễn không tốt thì sẽ để lại tiếc nuối cho bọn nhỏ.
Chỉ là Tiêu Tồn Ngọc vừa ra khỏi cửa đã đụng phải Thái Tử.
Người này đang tìm nàng, mới từ trên xe ngựa xuống, bốn mắt nhìn nhau.
“Tiêu Thất Lang?” Khóe miệng Thái Tử không nhịn được giật giật hai cái, ánh mắt phức tạp nhìn râu trên mặt nàng, kỳ quái không nói nên lời.
Tiêu Tồn Ngọc cũng hơi xấu hổ: “Vậy mà ngài cũng có thể nhận ra?”
“Tất nhiên.” Danh Hoài Kỵ nhịn không được nhẹ nhàng thở ra: “Chuyện này là sao?”
Tiêu Tồn Ngọc cười hì hì: “Điện hạ cũng biết, ta là thiên sư, là do vong linh của mấy đứa nhỏ được cứu giúp trước đó ầm ĩ đòi tìm phụ thân, lại cảm thấy gương mặt hiền lành của ta thật sự là người tốt, cho nên ta da mặt dày làm phụ thân bọn họ, để các nàng vui vẻ, trong phủ ta cũng không có người thích hợp làm nương của các nàng…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play