Đại quản sự cũng giả vờ đáng thương, máu chảy một đường, nhìn thấy lão thái thái bị bắt thì miệng hộc ra một búng máu, vẻ mặt ngoan ngoãn gọi một tiếng “nương”.
Người khác nghe xong đều cảm thấy châm chọc.
Không phải nói lúc trước cũng không hiếu thảo sao?
“Dùng âm dương chi thuật để áp chế âm hồn khiến bọn họ tan thành mây khói, tội nghiệt còn nặng hơn nhi tử ngươi! Ngươi để nhi tử hung hãn, bất hiếu với mình, lại dựa vào bản lĩnh dối gạt, đoạn tuyệt huyết thống, nhằm giúp nhi tử ngươi sau khi chết giảm bớt tội ức hiếp vong linh, chịu ít khổ cực hơn một chút, có đúng không?” Tiêu Tồn Ngọc vô cùng chán ghét bà cốt này.
Mỗi một sinh linh được sinh ra, tích lũy phúc đức, người có phúc đức sâu dày có lẽ vẫn sẽ gặp trắc trở, nhưng sau khi chết cũng có thể cầu kiếp sau bình an.
Nhưng bà cốt này lại vì bản thân mà tuyệt đường lui của người khác.
Bà cốt là người câm điếc, nhưng không phải bẩm sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT