Tất cả bọn họ đều chán nản và hoàn toàn mất đi tinh thần chiến đấu vừa rồi.
“Nam tử hán đại trượng phu nói lời phải giữ lấy lời đấy, nếu các ngươi dám lừa dối sau lưng ta, ta sẽ đến nhà tâm sự với bá phụ bá mẫu nhà các ngươi.” Tiêu Tồn Ngọc mặt dạn mày dày nói.
Lời này, bọn hắn tin.
Tất cả bọn họ đều biết Tiêu Tồn Ngọc là người không chút kiêng kỵ, không biết xấu hổ như vậy.
“Mau xuống đây đi, chúng ta cam đoan không đuổi ngươi nữa.” Mấy người bất đắc dĩ nói.
Lúc này, Tiêu Tồn Ngọc mới nhảy xuống, chỉ là mùi trên người bọn hắn quá khó chịu, Tiêu Tồn Ngọc vẫn đứng cách thật xa, bảo đảm chính mình sẽ không bị bọn hắn lây mùi, hơn nữa, hôm nay nàng mới đến lớp, chưa kịp thay quần áo của thư viện, bạch y trên người quá mức loá mắt, nếu bị dơ thì nàng sẽ hối tiếc đến chết mất.
Vệ Phong còn đang nghĩ cách lén ném phân về phía nàng, nhưng thấy nàng phòng bị nghiêm ngặt như vậy cũng biết mình nhất định không thể thành công, dứt khoát ngừng công kích, trung thực đứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT