Tông đại nhân cũng không thẳng thừng ghét bỏ nàng ngu dốt mà còn bày ra bộ dáng trưởng bối, la hét bảo nàng uống nhiều nước trà một chút cho khỏi nghẹn.
“Ta nghe Tông Lăng nói ngươi am hiểu kỳ thuật? Còn có khả năng đoán số mệnh, vậy ngươi có thể tính toán cho ta không, ta là mệnh gì?” Tông đại nhân cố gắng trao đổi với vãn bối nhiều hơn.
“Không thể, hai ta không duyên phận.” Tiêu Tồn Ngọc liếc ông ta một cái, sau đó lắc đầu.
“Duyên phận?” Tông đại nhân cảm thấy hai từ này vô cùng mờ mịt hư ảo.
“Chính là duyên phận, tu vi của ta không đủ, người vô duyên với ta thì ta đếm không xuể, ngoài ra, hoàng thân quốc thích cũng không được, người trong quan lại quyền quý mà ta có thể tính ra cũng không nhiều, Tông bá phụ, nếu ngài muốn tính thì có thể từ quan trước, chờ ngài trở nên bình thường và không nổi bật nữa thì ta sẽ cho ngài một mức giá tốt.” Tiêu Tồn Ngọc vui vẻ nói.
Nàng nói lời này hoàn toàn là vì suy nghĩ cho tương lai.
Lỡ như về sau tên tuổi nàng quá nổi tiếng, lão hoàng đế đưa nàng vào cung tính tuổi thọ thì làm sao bây giờ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play