Tiêu Tồn Ngọc nhẫn nại đi tới: "Chào đại ca, nhị ca, tam ca, tứ ca."
Nàng có cảm giác bị một bầy hổ sói nhìn chằm chằm.
Tiêu Tồn Ngọc vẫn nhớ rằng khi mình còn nhỏ, phụ mẫu qua đời, mấy vị huynh trưởng ra mặt, sáu củ cải vây quanh nàng, bọn họ rõ ràng vẫn là những đứa trẻ, nhưng lại có thể nói ra những lời còn hơn cả trưởng bối, lúc ấy nàng cảm thấy sau này nhất định phải cách kinh thành xa một chút.
"Ta cả ngày ở trong quân doanh, lúc được nghỉ phép thì Thất đệ đã đi học, cho nên khoảng thời gian đó không thể gặp ngươi, ngươi sẽ không trách ta chứ?" Tiêu Ánh Đình cao hơn Tiêu Tồn Ngọc một cái đầu, nhìn xuống nàng nói.
So với ba vị ca ca đầu tiên, tứ ca Tiêu Ánh Đình càng anh minh thần võ.
Nước da hơi ngăm đen, ánh mắt cương nghị, vóc người tuy không bằng đại ca nhưng tuổi còn trẻ đã có chút khí thế hung hãn, quyết đoán.
Trên tay hắn ta đều là vết chai, môi cũng hơi khô ráo, xem ra ngày thường hắn phải thường xuyên luyện võ, không biết gian khổ đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT