Tiêu Tồn Ngọc không tiếp tục nhiều lời với Đồng Xảo Ngọc nữa mà bước tới chỗ băng ghế, ngồi xuống.
Rồi nàng cầm thanh kiếm trong tay, nói: “Biểu đệ cũng thích thanh kiếm này sao?”
“Tỷ phu có thể cho ta sao?” Miệng Đồng Kim Minh rất ngọt, trực tiếp đổi lại cách xưng hô.
Tiêu Tồn Ngọc không ngờ tới trình độ mặt dày vô sỉ của hắn ta lại không thua gì nàng. Vì một thanh kiếm mà tỷ tỷ cũng có thể bán được.
“Ngươi nghĩ hay lắm.” Tiêu Tồn Ngọc lườm hắn ta một cái: “Vì chúng ta chưa từng có tí chút quan hệ nào, để ta kể cho ngươi nghe một sự thật có được không?”
Đồng Minh Kim vô cùng chán ghét thái độ nói chuyện này của Thất thiếu.
Đơn giản chính là muốn ăn đòn.
“Kim Minh biểu đệ, kỳ thật ngươi không phải do mẫu thân ngươi sinh ra đâu.” Vẻ mặt Tiêu Tồn Ngọc vô cùng thành thật nói.
“...”
Đồng Kim Minh tức đến mức nhảy dựng lên: “Có mà ngươi mới không phải do mẫu thân ngươi sinh ra ấy. Tiêu Tồn Ngọc, trước kia ngươi dùng sâu róm hãm hại ta, hôm nay lại còn dám vũ nhục ta. Đừng tưởng ngươi là người của Tiêu gia mà ngon nhé, một ngày nào đó trong tương lai chắc chắn ta sẽ làm cho ngươi đẹp mặt.”
“Mặt ta vốn đẹp rồi, đâu cần ngươi quan tâm nữa?” Tiêu Tồn Ngọc chế giễu: “Lời ta nói chính là sự thật, nếu xem xét thì ngươi và vị tỷ tỷ kia chính là dạng cùng cha khác mẹ. Từ tình huống của nhà các ngươi ta có thể suy đoán rất chuẩn. Chắc là mẹ ruột của biểu tỷ ngươi mang song thai, sau đó thân thể đã suy nhược, không thể tiếp tục sinh nữa, vì thế đã suy nghĩ tới việc nhận nuôi một đứa con của thiếp thất…”
“Đó là biểu đệ của ngươi, mẫu thân sinh ra ngươi địa vị không cao, đã chết rồi.”
“Còn nguyên nhân cái chết…” Tiêu Tồn Ngọc nhìn Đổng Xảo Tâm: “Ngươi có thể hỏi nàng ta một chút, nàng ta biết rõ ràng.”
Tiêu Tồn Ngọc dường như đã xác định được gì đó.
Đồng Kim Minh nghi ngờ nhìn về phía tỷ tỷ.
“Hắn nói mà ngươi cũng tin sao?” Đổng Xảo Tâm hận không thể đạp cho đệ đệ ngu ngốc này mấy cái.
“Đổng gia biểu đệ, ta cũng là vì muốn tốt cho ngươi. Mẫu thân ruột của ngươi hận nàng ta muốn chết thế mà ngươi lại giúp đỡ nàng. Thế nhưng dù sao thì vẫn sẽ có báo ứng mà thôi. Sự việc hôm qua ngươi cũng đã rõ rồi, nếu thực sự làm ta bực mình thì ta sẽ nhận tỷ tỷ ngươi vào làm thiếp, lúc ấy mặt mũi ngươi sẽ để vào đâu?” Tiêu Tồn Ngọc mặt dày mặt dạn nói.
“Không thể nào. Di mẫu sẽ không đồng ý.” Đổng Kim Minh vội vàng nói.
“Vì sao lại không đồng ý? Hai người các ngươi ăn nhờ ở đậu, phụ thân cũng mặc kệ rồi. Nếu ta mang sính lễ đầy đủ tới, tay phụ thân ngươi cầm bạc lại chả quá cao hứng mà bán nữ nhi đi ấy chứ.” Tiêu Tồn Ngọc bày ra vẻ không được vui: “Trên đời này làm gì có nam nhân nào chịu thua thiệt?”
Đổng Kim Minh không thông minh lắm nhưng không có nghĩa là hắn ta sẽ có thể khoan nhượng về việc thân thế vẫn còn là nghi vấn.
Mà tuổi tác của hắn ta hiện tại cũng là tuổi rất cần mặt mũi, nếu tỷ tỷ đi làm thiếp thì cả đời hắn ta sẽ không ngóc đầu lên được.
“Nếu nói thật thì thanh danh tỷ tỷ ta sẽ mất.” Hắn ta vẫn còn rất ngu ngốc.
“Có thể kém hơn việc làm thiếp sao? Dù sao ta tuyệt đối sẽ không cưới tỷ tỷ ngươi, nàng ta chính là dạng tâm cơ, tuổi còn nhỏ mà đã biết tráo đổi thân phận của người khác, thậm chí còn vì việc này mà đã gián tiếp hại chết mẹ ruột ngươi. Cưới nàng ta sao? Còn không bằng ông đây đi tu.” Tiêu Tồn Ngọc vô cùng ghét bỏ.
Đổng Xảo Tâm nghe nàng nói vậy thì cả người đều mềm nhũn.
Có cưới hay không đã không quan trọng nữa rồi. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Việc nàng ta để ý là sự tình năm đó.
Tiêu Tồn Ngọc thực sự biết hết mọi thứ, thậm chí ngay cả việc tại sao nàng ta hại chết nhị di nương đều rõ ràng.
Sắc mặt nàng ta vô cùng hoảng hốt, sợ hãi.
Nếu Tiêu Tồn Ngọc nói ra, phụ thân thực sự sẽ không bỏ qua.
Kỳ thực Tiêu Tồn Ngọc cũng không biết nhiều, hai điểm dựa vào tính toán, ba điểm dựa vào suy đoán, năm điểm còn lại là nói bậy.
Tướng mạo của hai tỷ đệ này hoàn toàn không giống như cùng một mẹ sinh ra, mà nữ tử sinh con vốn gian nan, sinh song thai rất khó. Không khó để đoán ra nguyên nhân Đổng Kim Minh được nuôi dưỡng bên cạnh đích mẫu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT