Tiêu Tồn Ngọc cảm thấy hơi lúng túng.
Nàng cười ha hả, tiếp đó ngẩng đầu nhìn lên trời, lộ ra
vẻ mặt say mê đắm đuối: “Thật trùng hợp, huynh cũng thấy trăng đêm nay rất đẹp
sao?”
Lúc này, Trang Cửu Lang mặc một bộ thường phục màu trắng
như mơ, hình như vừa mới tỉnh ngủ nên tinh thần kém, vạt áo trên người rộng
thùng thình, sau lưng hắn ta là trăng, trên đầu có trời, cảnh tượng này khiến
hắn ta giống như một đám mây nhàn nhã, hội tụ vẻ đẹp của đất trời.
Mặc dù khuôn mặt hoá trang trông rất bình thường, nhưng
dưới bối cảnh của thiên nhiên nơi đây và từ góc nhìn của Tiêu Tồn Ngọc thì chỉ
thấy hình dáng bên ngoài, nhưng bên trong tinh thần tựa tiên, gió và mưa không
thể phá vỡ, khí tiết chính trực, tư thái cuồn cuộn như sóng biển.
“Đúng là như thế.” Mi mắt Trang Cửu Lang cụp xuống, hơi
nghiêng đầu.
Tiêu Tồn Ngọc mặt dày mày dạn, lanh lẹ từ trên đầu tường
nhảy xuống, ngáp một cái không ra hình dạng: “Ta đây sẽ không làm phiền huynh
thưởng trăng, lúc quay về thì đi nhẹ chút, đừng làm bay ngói nhà của ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.