Tiêu Tồn Ngọc như thể tận mắt chứng kiến tình huống lúc
đó, kể lại vô cùng rõ ràng rành mạch.
Quá trình này do nàng liên kết các manh mối lại với nhau,
tiện thể đoán bừa.
Nàng biết người chắc chắn do Khang Hoa giết, cũng có thể
nhìn ra trong nhà này còn lưu lại chút sát khí, nhất định tổn thương đến chủ
mẫu trong nhà.
Lại biết âm hồn Mao Xuân từng hại người.
Cứ thế liên kết lại với nhau, có thể suy đoán ra người
nàng ta làm hại hẳn là kế thất của Khang Hoa.
Là chủ nhân của bức họa, Khang Hoa đúng là có thể thiêu
hủy bức họa, nhưng điều kiện tiên quyết là không bị bức họa ảnh hưởng, hơn nữa
cũng cần được người hướng dẫn mới có thể làm được thuận lợi.
Loại người dễ bị bức họa ảnh hưởng tới như hắn ta vốn
không có cách nào đích thân ra tay.
Nhưng Khang Hoa dám tìm đại sư đến giúp sao?
Một khi có người tới diệt hồn, chuyện giết người cũng có
thể sẽ bị bại lộ. Hơn nữa, chịu sự ảnh hưởng của âm hồn, hắn ta cũng không thể
ném thứ này ra ngoài ngoại ô hoặc làm chuyện gì khiến nó không thể thấy ánh
sáng mặt trời. Hắn ta cũng chỉ có thể bán đi, để nó đi hại người khác.
Khang Hoa rất bình tĩnh: “Tiểu công tử rất biết bịa
chuyện, đáng tiếc ta không phải loại người này. Ai cũng biết, ta đối với Mao
Xuân là hữu cầu tất ứng*. Cho dù lòng nàng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.