Tiêu Tồn Ngọc cau mày, trông khá mất hứng.

Nhưng Lỗ Vương lại vì sắc mặt nàng thay đổi mà càng thêm hưng phấn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: "Xấu xí như vậy, ngươi còn để ý sao? Đừng nói là hai ngàn lượng, dù là hai trăm lượng, bản vương cũng cảm thấy mất mát, nếu ngươi thấy hối hận, ta sẽ ném hắn ta ra khỏi kinh thành, để khỏi chướng mắt."

Đối với hắn ta mà nói, mạng người như cỏ rác.

Vẻ mặt không vui của Tiêu Tồn Ngọc chỉ kéo dài trong chốc lát, nghe được lời của Lỗ vương, nàng thờ ơ nói: "Điện hạ thân là hoàng tử cũng không thể không giữ lời, từ nay về sau người này là của ta, ta muốn xử trí như thế nào, không liên quan đến điện hạ, nhưng..."

Tiêu Tồn Ngọc dường như cảm thấy rất hứng thú khi nhìn Lỗ Vương.

Lỗ vương rất tự kỷ, còn hơi ngẩng đầu.

Không thể không nói, người trong hoàng gia tướng mạo đều đẹp, dù sao trong cung những phi tử kia xấu nhất là cái tiểu gia bích ngọc, sinh ra hài tử từ đời này sang đời sau vẫn đẹp.

Lỗ vương này đương nhiên không xấu, mắt phượng thẳng mũi, vô cùng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play