Tiêu Tồn Ngọc thật sự không thể chịu đựng được chuyện
quần áo và giày của nhiều người như vậy lại tùy tùy tiện tiện nhét chung vào
một cái sọt...
Những người khác nàng không rõ, nhưng Trang Cửu Lang mỗi
ngày đều nấu nước tắm giặt, thói quen sinh hoạt rất không tệ.
“...” Trang Cửu khiếp sợ nhìn nàng.
Lúc nãy hắn ta cũng không nghĩ tới chuyện này, bây giờ
vừa vặn nhìn thấy một người ném giày vào, đế giày lật ngửa lên trời, phía dưới
hình như còn có thứ gì đó giống phân gà...
Lập tức chán ghét không muốn nói chuyện.
“Cầm đi đi... Ta không cần nữa.” Trang Cửu cũng không
chịu được người khác.
Tiêu Tồn Ngọc nhếch miệng nở nụ cười: “Đa tạ! Ngươi đã có
lòng giúp ta, lát nữa ta tính giúp ngươi xem vật bị mất kia là gì, cố gắng giảm
thiểu tổn thất của ngươi, có được không?”
“Ha.” Trang Cửu Lang cười nhạt một tiếng, chỉ trách lúc
nãy hắn ta nhất thời mềm lòng, vậy mà quên mình vì người.
Tiêu Tồn Ngọc cấp tốc lấy y phục của Trang Cửu Lang bọc
bên ngoài quần áo của mình: “Ta chính là người í ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.