Trang Cửu Lang nói vậy, mọi người đều chú ý tới bọc hành
lý của Tiêu Tồn Ngọc, ai nấy đều tò mò quan sát.
Thư viện không cho thư đồng theo vào, thứ này chỉ có thể
tự xách!
Tiêu Tồn Ngọc hồn nhiên không nhận ra bản thân mình đặc
biệt đến mức nào, lúc này nhìn lướt qua đống đồ đạc của mình, bê cái lớn nhất
lên, đi qua nhét vào trong ngực Trang Cửu Lang: “Đồ sẽ bán cho ngươi, nhưng
ngươi phải giúp một tay mới được.”
Tay Trang Cửu Lang bị đè xuống.
Túi này quả thật không nhẹ, cũng không biết bên trong để
thứ gì.
“Trang Cửu, ngươi đừng nghe hắn. Vừa phải bỏ sức, vừa
phải tốn tiền, còn không bằng để người hầu nhà ngươi về nhà lấy đồ đến, cho dù
buổi tối mới đến được nhưng vẫn kịp dùng.” Lâm Quân đến gần nói.
Nhờ phúc của Tiêu Tồn Ngọc, các huynh đệ trong Thiên La Địa
Võng viện của bọn họ phải dọn chuồng gà mấy ngày. Cơn tức này không thể cứ nuốt
xuống như vậy được, đương nhiên phải tìm cách khiến hắn không được thoải mái.
Dường như Trang Cửu Lang cũng không ngờ bản thân mình lại
phải khu� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.