Tên thổ phỉ cầm đầu thấy trong một lúc không thể bắt được Tiêu Tồn Ngọc, lại còn hi sinh mấy người, sớm đã có ý định chạy trốn.

Nhưng làm sao Tiêu Tồn Ngọc có thể dễ dàng tha cho những người này, để bọn chúng chạy trốn ngay trước mắt nàng được chứ?

Ai chạy, truy đuổi người đấy.

Kiếm không lưu tình, đâm loạn khắp nơi, một vài tên trên người toàn lỗ vết thương phun đầy máu, cũng khá đẫm máu.

Tiêu Tồn Ngọc không giết người, không làm tổn thương đến nội tạng, chỉ khiến bọn chúng phải hứng chịu nỗi đau da thịt.

Nếu có người chết sẽ dọa sợ bạn cùng trường.

“Leng keng” thanh kiếm kêu lên hai tiếng, kiếm của Tiêu Tồn Ngọc trong nháy mắt đã rơi trên đầu tên thổ phỉ thủ lĩnh, vừa đủ rạch một đường kiếm mờ mờ, lộ ra màu máu.

“Muốn chạy sao? Còn chạy ta đánh gãy chân.” Tiêu Tồn Ngọc hừ một tiếng, “Nói, ai sai các ngươi tới?”

Vẻ mặt của tên thổ phỉ thủ lĩnh rất tuyệt vọng, kinh sợ nhìn Tiêu Tồn Ngọc bằng ánh mắt không thể tin được.

Vốn cho rằng nhiệm vụ lần này rất đơn giản, chỉ cần ra vẻ l

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play