Quách lão chịu thừa nhận, Tiêu Tồn Ngọc yên tâm hơn
nhiều.
Sau khi niệm Thanh Tâmchú xong, nàng bình tĩnh hỏi:
"Không biết ông có thể kể cho ta nghe chuyện xưa không? Ta chỉ biết sau
khi Khổng Lê tiền bối chết, Hứa Tân bị mọi người đổ oan và xa lánh, cũng chẳng
biết vì sao vị Hoàng lão tiền bối này nghe thấy tên Hứa Tân lại phản ứng lớn
như thế..."
"Đó là bởi vì... Hai người chúng ta... Năm đó là hảo
hữu chí giao của Khổng Lê." Quách lão nói xong, dường như suy sụp thêm mấy
phần.
"Xin lắng tai nghe." Tiêu Tồn Ngọc khách khí
nói.
Quách lão nhìn vào mắt nàng, há to miệng, thật sự không
muốn nói ra, nhưng không biết có phải vì yên tĩnh quá lâu hay không mà sau một
lát lại thật sự phối hợp.
"Lúc trước thư viện chúng ta rất nổi tiếng, học sinh
các nơi đều xem việc vào kinh đến học ở thư viện Vạn Quân là niềm tự hào. Ta,
Hoàng huynh và Khổng hiền đệ đều là người Linh Châu, cùng nhau đi đến thư viện,
chỗ học cùng một trường, quan hệ rất hòa hữu. Ba người chúng ta mặc dù không
phải là huynh đệ ruột thịt nhưng sớm đã là tri kỷ, tình cảm rất tốt..."
"Sáng hôm đó, Khổng hiền đệ không đi học. Hai người bọn ta đến nội viện
của hắn xem thử, phát hiện hắn bị chết cháy trong góc tường, tình trạng xác
chết r� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.