"Vệ Phong, ngươi cố nhịn một chút đi, coi như mọi
người bọn ta nợ ngươi một ân tình. Hơn nữa, ngươi và Hàng Canh Viễn, một người
cái gì cũng tệ, một người thì thận hư chân nhũn, làm sao đối phó được hắn chứ?
Ngươi nhìn Tiêu Tồn Ngọc đi, tuy hắn gầy gò nhưng lại tràn trề sức lực! Cả ngày
nhảy nhót khắp nơi cũng không thấy hắn mệt mỏi. Các ngươi còn giãy giụa cái gì
nữa chứ? Cam chịu số phận đi!"
"Thổi sáo thì cũng thôi đi, quan trọng nhất chính là
từng đợt gió lạnh lúc nãy..." Tông Lăng bồi thêm một câu, sau đó vuốt lá
bùa trong ngực, nói tiếp: "Hắn là thầy tướng số, thổi khúc ca bi thảm như
vậy, rất kỳ quái..."
"Đúng đấy. Lúc nãy đột nhiên có một cái lá đập vào
mặt ta, dọa ta sợ tới mức hồn phi phách tán!"
"Mấy ngày nay có chút gió, không có gì lạ cả. Nhưng
mà Vệ Phong à, bọn ta thật sự không muốn nhìn thấy dáng vẻ gợi đòn đó của hắn
nữa đâu. Thật sự là... Thật sự là khiến người ta tức giận..."
"..."
Tất cả đều vây quanh Vệ Phong, thay phiên nhau khuyên nhủ
hắn ta.
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.