Thư viện Vạn Quân lưu giữ rất nhiều thứ, ngay cả các loại
nhạc khí không phổ biến cũng có, trước mặt là vài cái trống trận, sáo xương
cũng có mấy cái.
Những cây sáo khác đều khá bình thường, duy chỉ có cái
trong tay nàng là hơi đặc biệt một chút.
Bên trên có dấu vết của linh hồn hạc, nàng lấy sáo này
thổi, thuận tiện tiễn đưa nó vãng sinh.
Loại linh hồn cực kỳ suy yếu, không có nguyện vọng cụ thể
thế này, nàng có đưa vào trong app cũng vô dụng, tốn sức cũng không đổi được
dương thọ. Nếu đã vậy thì dựa vào bản lĩnh của mình, trực tiếp siêu độ nó là
xong.
Gương mặt Tiêu Tồn Ngọc trắng như bạch ngọc, bày ra dáng
vẻ uyên thâm, cực kỳ thần bí.
"Cả hai cùng tấu đi." Phu tử lời ít ý nhiều.
"Phu tử, ta đàn khúc《 Thu tiêu
nguyệt hạ khúc 》." Vệ Phong rất có tự tin.
Trình độ đánh đàn của hắn ta đúng thật là không cao, chỉ
biết mấy giai điệu dùng để tăng thể diện hoặc hấp dẫn tiểu cô nương. Đây là
khúc nghiêm túc nhất trong những khúc hắn ta biết.
"Ta thổi khúc tên là... Thu tiêu... nguyệt hạ... hồn
xuất khiếu*?" Tiêu Tồn Ngọc suy nghĩ một chút, nói xong, cong môi cười:
"Tên không quan trọng, quan trọng là ý cảnh! Có ý cảnh là được!"
* Thu tiêu nguyệt hạ hồn xu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.