Tiêu Tồn Ngọc nghiêm túc ho một tiếng: “Xin chỉ giáo cho?
Hắn là tri kỷ, là hảo huynh đệ của ta, ta là vì nghĩ cho tiền đồ của hắn...”
“Hôm qua ngươi đến tàng thư các một chuyến, lại bị ăn
canh bế môn*. Chẳng lẽ là muốn hắn vượt qua tuần thi, thay ngươi đến tàng thư
các tìm sách? Phí nhiều công sức như vậy, sao không tự mình đi?” Trang Cửu Lang
căn bản không tin nàng, nhưng suy nghĩ một chút là có thể đoán ra.
* Ăn canh bế
môn: bị chặn ngoài cửa Tiêu Tồn Ngọc biết người này không dễ dụ.
“Đọc sách vừa hao tâm tổn sức vừa tốn thời gian, ta còn
cả đống phù phù chưa vẽ, làm gì rảnh rỗi như vậy?” Tiêu Tồn Ngọc nói xong, móc
trong ngực ra một xấp trơn màu vàng rất dày.
Trang Cửu Lang ngơ ngác.
Bút Văn Xương, mực chu sa, giấy vàng vẽ bùa.
* Bút Văn Xương
là bút phong thủy giúp vượng văn. Thời cổ đại, những người tham gia các kỳ thi
của triều đình hoặc muốn thăng quan tiến chức đều phải thờ phụng Văn Xương Đế
quân để được điềm lành. Một số người liên kết bút lông với Văn Xương để tạo ra
một linh vật mới gọi là "bút Văn Xương", chủ yếu dùng để đeo. Bút có
thể làm bằng gỗ, kim loại hoặc pha lê. Đây là đồ trang sức tốt lành thích hợp
nhất cho học sinh đeo. Bức tượng thần nhỏ được đặt phía trước, đồng xu để đo
lường thời gian.
Lúc Tiêu Tồn Ngọc nghiêm túc vẽ phù phải rử ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.