Có lẽ là do quanh năm ở thư viện nên trên người âm hồn
này một chút oán khí cũng không có, thậm chí âm khí cũng cực kỳ nhẹ, cả người
yên bình. Nếu không phải hai chân hắn ta không chạm đất thì nhìn bộ dáng thư
sinh áo trắng này, nàng cũng tưởng đối phương là người sống!
Tiêu Tồn Ngọc nhìn không chớp mắt, cũng không lùi lại.
Nàng ngơ ngác một chút, sau đó chậm rãi móc ra một lá bùa
từ trong ngực.
“Chạm vào ắt chết, có muốn thử một chút không?” Nàng thấp
giọng lên tiếng, “Không muốn thì cách tiểu gia xa một chút. Áp sát như thế, ta
không cần thở chắc?”
Âm hồn nhìn qua lá bùa, sửng sốt, rồi vui mừng khôn xiết!
“Ngươi có thể nhìn thấy ta!? Ngươi còn mang theo phù?
Ngươi là đệ tử đạo gia sao? Tại hạ đúng là không uổng công chờ đợi! Chắc chắn
là trời cao đã nhìn thấy thành ý của tại hạ, lúc này mới phái ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.