Đột nhiên có ba người mới đến cùng một lúc, tất cả mọi
người rất bất ngờ, cũng không để ý đau đớn trên mặt nữa, càng phấn khích hơn.
“Canh Viễn huynh!” Sử Đình kia lộ rõ vui mừng, đi thẳng
đến trước mặt Hàng Canh Viễn, “Sao ngươi cũng tới!?”
Lục phu tử cũng không ngăn bọn họ nói chuyện phiếm, chỉ
nhìn một cái rồi quay sang nói với Tiêu Tồn Ngọc: “Tiêu Thất công tử, viện
trưởng bảo ngươi trưa nay đến dùng bữa với ông ấy, cho nên lát nữa ngươi không
cần phải đến của nhà ăn của học sinh.”
Nói xong, còn nháy mắt ra hiệu với nàng một cái rồi mới
rời đi.
“Tiêu Thất!? Ngươi là Tiêu Thất?!”
“Chu Cảnh Mậu, Tiêu Thất này là Tiêu Thất mà ngươi nói
sao?! Chính là tên khốn kiếp hại lão tử cũng bị cha ta đưa tới đây học!?”
“...”
Tiêu Tồn Ngọc lại một lần nữa được mọi người chú ý.
Chu Cảnh Mậu tê cả da đầu, không muốn thừa nhận.
Nhưng lúc này, Tiêu Tồn Ngọc lại đứng lên, ngẩng đầu ưỡn
ngực dõng dạc nói: “Ta là Tiêu Tồn Ngọc, bán tiên biết rõ mọi chuyện trong tám
trăm năm trước và tám trăm năm sau của nhân gian. Tất cả mọi người là � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.